Việc đem độc dược luyện thành lương dược, há lại là chuyện dễ dàng.
Trên thị trường tất nhiên có bán Phụ tử.
Nhưng người ta còn phải trả giá cao để mua, đủ thấy yêu cầu khắt khe đến mức nào.
Tống Cẩm tùy ý hỏi: “Đối phương ra giá bao nhiêu? Có điều kiện gì chăng?”
Hình Luân duỗi một ngón tay: “Đối phương nói Phụ tử bán ngoài chợ, ít nhiều vẫn còn mang độc tính, tuy chẳng đủ giết người, nhưng lần này bệnh nhân thân phận tôn quý, một tia độc tính cũng không thể có. Cho nên treo thưởng yêu cầu phẩm chất cao, dược hiệu tốt.”
Hình Luân lại nói tiếp: “Chỉ cần đạt yêu cầu, trừ đi tiền thuốc liệu, sẽ thưởng thêm năm nghìn lượng bạc trắng.”
Tống Cẩm trầm mặc: “Ra giá cao như thế, tám chín phần là dùng để cứu mạng người. Cho dù ta có bào chế, e rằng cũng không kịp.”
Hồi dương cứu nghịch là gì? Hồi dương — cứu vãn dương khí sắp tán; Cứu nghịch — cứu trị chứng quyết nghịch. Đối phương gấp rút tìm Phụ tử, tất là dùng trong chứng bệnh nguy cấp khi dương khí sắp tuyệt.
Nói dễ hiểu hơn, là có người hấp hối đang cần vị thuốc hồi dương này để cứu mạng.
Hình Luân từng hỏi qua phụ mẫu cùng hai vị đại sư phụ, ai nấy đều nói không thể hoàn toàn trừ bỏ độc tính của Phụ tử. Hắn cũng chẳng biết Tống Cẩm cần bao nhiêu ngày mới bào chế xong.
“Đông gia, bào chế thứ này mất nhiều ngày sao?”
“Nhanh nhất cũng phải bảy ngày, lại vô cùng phức tạp.”
Tống Cẩm kiếp trước từng biết một phương pháp “thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846459/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.