Chớp mắt, đôi long phượng thai đã tròn tháng.
Người nhà Tần gia ai nấy đều thay y phục mới, mặt mày hân hoan. Trong sân bày hơn mười bàn tiệc mãn nguyệt, mời đến đông đủ trưởng bối cùng thân bằng hảo hữu.
Các đồng song và tiên sinh của Tần Trì cũng đều đến cả.
Hôm ấy, đám người ấy lần đầu tiên được gặp Tống Cẩm.
Tống Cẩm cùng Lý thị mỗi người bế một đứa bé mà xuất hiện.
Những ai lần đầu trông thấy dung nhan của Tống Cẩm, đều sững sờ ngây ngẩn mất một lúc lâu.
Trong đó, có cả bằng hữu thân thiết của Tần Trì.
Mạnh Khánh Thụy thật sự là bị dọa đến ngẩn người.
Từ trước đã nghe nói Tần Trì cưới được một nương tử có dung mạo xuất chúng, nhưng chẳng ngờ lại diễm lệ đến nhường ấy.
Thoạt nhìn, mày cong như trăng non, mắt phượng ánh sóng lưu chuyển. Da dẻ trắng ngần, như tuyết mềm mại. Một bộ xiêm y nhã nhặn, như hoa sen vừa rời mặt nước, tựa như tiên tử trong tranh.
Nhìn kỹ hơn, y phục tuy giản đơn – áo lụa lam phối cùng váy lụa trắng, tóc chỉ vấn bằng một cây trâm gỗ mộc mạc – song chẳng thể che khuất vẻ quốc sắc thiên hương. Nàng chỉ yên lặng đứng giữa đám người, môi son khẽ cong, mày mắt dịu dàng, tựa hồ hồ nước xuân phẳng lặng, không gợn sóng mà vẫn khiến người khác phải kinh diễm cả nửa đời người.
Một nữ tử như thế… lại gả vào nhà nông? Thật khiến người ta cảm thấy khó tin!
“Đây… đây chính là thê tử của Kỳ An sao?”
Nhạc Nghiêm nói năng suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846457/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.