Phủ Huệ Châu vốn là nơi phong nhã, văn khí thâm hậu, từ lâu đã thu hút không ít tiến sĩ, cử nhân chọn nơi này an cư. Trong đó, Bạch đại nho cùng gia quyến của ông cũng là người mười mấy năm trước dời từ kinh sư về đây.
Bạch đại nho đầu đội phương cân, mặt trắng, râu dài, thân mặc áo dài màu nhã, ngang lưng thắt đai đỏ.
Có thể đảm đương chức vị Viện trưởng, hành giáo hóa chi đạo, học vấn tất nhiên uyên bác, mà tâm tính cũng định tĩnh khác thường. Cái khí khái thư sinh nơi chân mày khóe mắt tự nhiên toát ra khiến người đối diện chẳng dám khinh nhờn, ngược lại sinh lòng kính phục.
Theo như điều tra của Bạch gia, lời Tần Minh Tùng nói quả thực không sai.
Bạch Thúy Vi để ý đến những lời đồn về Tần Minh Tùng, chuyện này trong Thư viện đã lan truyền không phải một hai ngày, người người đều cho rằng Bạch sơn trưởng có ý muốn gả nữ nhi cho hắn.
Người ngưỡng mộ, kẻ ghen ghét, quả thực không ít.
Ai ngờ lại truyền ra tin Tần Minh Tùng đã cưới vợ nơi quê quán.
Người khác hỏi thật giả, Tần Minh Tùng cũng thẳng thắn thừa nhận, chẳng hề giấu diếm nửa phần. Tựa hồ sự ái mộ của người khác chẳng liên can đến hắn, vẫn trầm ổn như núi, khiến không ít người thêm phần kính trọng.
Bạch đại nho không phải kẻ hồ đồ mà tùy tiện giận dữ vô lý.
Ban đầu ông đối với Tần Minh Tùng có vài phần xem trọng, thậm chí còn nhiều lần chỉ điểm về học vấn, dẫu sao lấy tài học của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846454/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.