Sáng hôm sau, ánh dương dịu dàng chiếu xuống, phủ lên người hơi ấm nhè nhẹ.
Tần Trì hôm nay dậy muộn hơn thường lệ một chút.
Bước ra khỏi tây sương phòng, hắn vòng quanh sân trong đi một lượt.
Đông sương phòng vẫn đóng kín cửa.
Trong sảnh cũng chẳng thấy bóng dáng yểu điệu kia — xem ra không chỉ hắn, mà Tống Cẩm cũng chưa quen với nơi ở mới.
Tần Trì ngồi xuống trong sảnh đường.
Hoàng bà tử đi tới hỏi:
“Công tử, có cần lão thân dọn điểm tâm lên không?”
Tần Trì khẽ gật đầu.
Chẳng bao lâu, Hoàng bà tử đã bưng bữa sáng lên bàn.
“Vì sao chỉ có một bộ bát đũa?”
Ánh mắt Tần Trì thoáng lộ tia sắc lạnh.
Hoàng bà tử lập tức quỳ xuống, giọng run rẩy thưa:
“Công tử, phu nhân ra ngoài từ sớm, đi nhờ xe la của Lý lão đầu, nói là tới Đông Nhai.”
Tần Trì lạnh mặt, cầm đũa bắt đầu ăn, động tác chậm rãi mà nặng nề.
“Đứng dậy. Sau này có chuyện như vậy, phải báo sớm.”
“Vâng, lão nô xin ghi nhớ.”
Người hầu trong nhà đều là nô bộc do Tần Trì mua, nếu hắn ở huyện thành, chính bọn họ lo việc ăn ở sinh hoạt hằng ngày cho hắn.
Ăn xong, Tần Trì ra ngoài.
Một cỗ xe ngựa đã đợi sẵn trước cửa.
Hắn lên xe, đi thẳng đến Thuận An Thư Phố.
Chưởng quỹ vừa thấy hắn liền cung kính đón vào trong phòng.
“Tin tức về người nhà họ Tống, tra được đến đâu rồi?” — Tần Trì ngồi xuống, hỏi ngay.
Chưởng quỹ lau mồ hôi lạnh, đáp:
“Công tử, tung tích người nhà họ Tống vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846354/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.