Đào chưởng quỹ khẽ khép cửa lại, rồi cùng Hình Luân lui ra xa vài bước, tránh để nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng.
Dù vậy, ông ta vẫn ở lại gần đó để trông chừng.
protected text
Đào chưởng quỹ hiện giờ thật không muốn thấy Hình Luân, bởi khế ước mua dược liệu với Tế Phương Dược Phố vẫn chưa ký kết được — nguyên nhân chính là vì giá cả không thống nhất.
Rắc rối đều bắt nguồn từ câu nói của công tử hôm ấy: “Lấy theo giá thị trường mà thu mua.”
Hình Luân khăng khăng giữ giá thị trường hiện tại. Còn Đào chưởng quỹ thì chỉ chịu theo giá cũ. Đôi bên cố chấp, chẳng ai chịu nhường ai.
“Ta nói này Hình tiểu tử, cái giá ngươi đòi thật sự không được đâu. Làm ăn lâu dài, lại cần lượng hàng lớn, chứ đâu phải một vụ mua bán nhất thời.”
Đào chưởng quỹ gần đây đã dốc hết cơn giận của mình lên người Hình Luân.
Hình Luân điềm nhiên đáp:
“Giá ngươi đưa ra, nói mà cũng không thấy ngượng miệng.”
“Ngươi chẳng lẽ lại định không làm vụ làm ăn này sao? Đây là việc do đông gia hai bên đã giao ước, ngươi đừng để tuổi trẻ bốc đồng mà làm hỏng chuyện.”
“Giao ước giao dịch, nhưng cũng đâu có nói rõ thời hạn.”
Mẻ dược liệu thượng hạng này, nếu do đông gia của hắn tự chế luyện, Hình Luân chẳng lo gì không bán được.
Tế Phương Dược Phố gần đây quả có nhận một lô hàng, song lượng không lớn.
So với việc bán cho chưởng quỹ hiệu sách, Hình Luân thà lén đem ra ngoài thị trường bán còn hơn.
Hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846355/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.