Khi từ Lý thị nghe được tin nhà xảy ra chuyện trong lúc họ lên huyện thành, Tần Trì nhất thời câm nín.
“May mà con chưa cưới cái họa tinh ấy về nhà.”
Lý thị sau khi biết con trai mình bị Lão Lưu thị tính kế, trong lòng vốn đã chẳng thoải mái.
Giờ có chuyện này để so sánh, bà càng cảm thấy may mắn hơn.
“Không ngờ tổ mẫu con lần này lại làm được một chuyện tốt.”
Tần Trì khẽ mỉm cười, vẻ mặt ung dung.
Chỉ là, khi ấy Tần Trì hoàn toàn không hay biết —
Đời trước hắn thật sự đã cưới Tống Tú, nhưng khi ấy nàng chưa trùng sinh, vẫn là cô nương mười bốn tuổi, ngây ngô, yếu ớt. Đột nhiên phải rời xa nhà, đến nơi xa lạ sinh sống, dù có bướng bỉnh đến đâu cũng vì sợ hãi mà thu liễm phần nào.
Còn nay, Tống Tú đã trọng sinh.
Nàng biết rõ tương lai, hành sự đầy tự tin, tưởng chừng như vững vàng hơn bao giờ hết.
Nhưng thực ra, Tống Tú sáng nay chưa ăn gì, bụng đói cồn cào, lại vô tình bắt gặp Trần Đông Nhi mặt đỏ như hoa, cầm bánh bao đến trước mặt Tần Minh Tùng để bày tỏ tình ý.
Thế là nàng lập tức xông đến đánh nhau với Trần Đông Nhi!
Tần Minh Tùng ra sức can ngăn mà không kéo nổi.
protected text
Nhưng Tống Tú lại đánh giá thấp sức chiến đấu của Trần Đông Nhi.
Hai người tuy bằng tuổi, nhưng Trần Đông Nhi quanh năm lao động nặng nhọc.
Tống Tú ngược lại bị đánh cho thảm hại, nếu không có người nhà họ Tần ra can, e rằng còn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846350/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.