Tống Cẩm để lại cho Kim Linh một tờ ngân phiếu ngàn lượng bạc, dặn dò thêm vài việc, rồi đeo chiếc sọt đầy đồ trên lưng, theo như đã hẹn mà đến đầu Đông Nhai.
Xe ngựa đã đợi sẵn ở đó.
Tần Trì đứng bên cạnh xe, trông thấy nàng liền bước tới, thuận tay đỡ lấy chiếc sọt, đặt lên xe, rồi vươn bàn tay trắng nõn ra phía nàng.
Ý là muốn dìu nàng lên xe.
Tống Cẩm hơi khựng lại.
Thấy nàng không phản ứng, Tần Trì cũng không rụt tay về, chỉ lặng lẽ nhìn nàng.
Tống Cẩm do dự chốc lát, cuối cùng khẽ đặt bàn tay trái vào lòng bàn tay hắn.
Tần Trì vô thức siết nhẹ, cảm giác mềm mại ấm áp khiến hắn phải lập tức thu lại tâm tư vừa khẽ lay động trong lòng.
“Nương tử, còn việc gì chưa xong chăng?”
Tống Cẩm mỉm cười:
“Không, có thể trở về rồi.”
Hai người nối gót nhau bước lên xe ngựa.
Tần lão đại thấy hai vợ chồng hòa thuận, trong lòng phấn khởi, thầm nghĩ chẳng bao lâu nữa mình sẽ được bế cháu trai, liền vừa đánh xe vừa vui vẻ ngân nga khúc dân ca.
Nhưng Tống Cẩm lại chẳng hay biết — Tống Tú lại vừa gây chuyện!
Xe ngựa vừa tiến vào thôn, Tần lão đại liền nhận ra có điều khác lạ.
Một đám dân làng tụ tập trước cổng nhà hắn, xôn xao chỉ trỏ, bàn tán ầm ĩ.
“Có chuyện gì thế?”
Tần Trì vén rèm bước xuống trước.
Tần lão đại nắm dây cương, nói:
“Chắc trong nhà xảy ra chuyện gì rồi.”
Ông định đi xem nhưng còn phải giữ ngựa, sợ người đông khiến ngựa hoảng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846349/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.