Sau hai hôm thi cử, ngày nào cũng có hơn một giờ tự học. Khổng Gia Ngọc vẫn đang dò đáp án, Tần Tung đưa đề thi cho cậu ta, thỉnh thoảng sẽ cùng thảo luận vài câu.
"À," Khổng Gia Ngọc đang tính điểm, không biết chọc trúng sợi dây nào, ngẩng đầu nói, "Bạn nữ lần trước vẽ hoa hồng cho cậu, cậu còn nhớ tên không?"
"Lớp tám, Từ Lâm Lang." Tần Tung nhíu mày tính đề, "Tôi tưởng cậu đã đi tìm người ta rồi."
Khổng Gia Ngọc sờ sống mũi, có hơi ngại ngùng, lại gần nói, "Vẫn hơi ngại... Cậu có quen bạn ấy không?"
"Không quen." Ngồi bút của Tần Tung di chuyển rất nhanh, "Hỏi anh cậu thử đi, có lẽ anh ấy quen đấy."
"Không quen." Khổng Gia Ngọc tiếc nuối nói, "Hôm đó bạn ấy vẽ cho cậu, tớ còn định nhờ cậu bắt cái cầu để đi qua đó*."
(* ý là nhờ Tung giới thiệu cho hai người quen nhau)
"Trùng hợp thôi." Tần Tung đóng nắp bút lại, ngẩng đầu nhìn đồng hồ, "Cậu tính xong chưa?"
"Chắc là ổn rồi." Khổng Gia Ngọc mỉm cười, "Có lẽ điểm số đẹp hơn anh tớ nhiều. Tớ và cậu coi như không chênh lệch với lần trước lắm, không có tiến bộ, cũng không thụt lùi."
Điểm của Tần Tung vẫn duy trì ở mức cao, nhưng lại không phải là thiên tài xuất sắc. Xem bảng điểm của cậu không thể nhìn ra yêu thích, mỗi một môn đều "rất tốt", nhưng vẫn cách "vô cùng tốt" một bước. Các giáo viên bộ môn đều biết cậu, nhưng cũng chỉ biết đến cái tên này thôi. Cậu có thể được xem là ưu tú, nhưng sự thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/594437/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.