Chia tay đến nhanh như một cơn bão.
Nguyễn Tứ nghiêm túc phát hiện mình không buồn gì cả. Anh chỉ hơi bất ngờ, bị hai chữ "chia tay" bất thình lình làm cho đứng hình. Tình yêu vườn trường xanh thẳm hồn nhiên này đã kết thúc không đầu không đuôi như vậy, lý do của Hạ Tịnh làm người ta không biết nên khóc hay cười. Nhưng mà rất nhanh anh đã hiểu, không phải Hạ Tịnh không có lý do.
"Rất gay?" Nguyễn Tứ nói, "Không đến mức đó chứ."
"Đến hay không đến mức còn phải xem tình huống nữa." Khổng Gia Bảo uống trà sữa, "Với quan hệ của cậu và Tần Tung, tớ cảm thấy rất đến mức luôn ấy. Cậu nói xem cô gái nhỏ xinh đẹp người ta vất vả lắm mới quen được cậu, nhưng ngày nào cậu cũng ở cạnh Tần Tung. Cậu không có điện thoại, nửa tháng nay hai người không có tiến triển gì đúng không?"
"Mới có nửa tháng mà cậu muốn có tiến triển gì?" Nguyễn Tứ cắn kem, "Ngày nào cũng đi ăn cơm trưa với nhau cũng xem ở cùng nhau rồi."
"Chẳng phải lúc ăn cơm trưa còn có tớ hả?" Khổng Gia Bảo nói, "Tớ nói thật với cậu, tớ cảm thấy cậu không quan tâm Hạ Tịnh lắm. Cậu ấy nghĩ cậu không cần bạn gái, ý của lời nói này chính là cậu không quan tâm tới người ta đó."
Nguyễn Tứ nuốt kem, tựa vào mặt bàn quán trà sữa không lên tiếng. Chân vươn ra phạm che chắn của cây dù, phơi dưới ánh nắng. Qua hồi lâu, vẻ mặt ngưng trọng quay đầu nhìn Khổng Gia Bảo. Khổng Gia Bảo cho là anh muốn thừa nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/594436/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.