Dương thực sự không biết. Nếu để hỏi Dương rằng cô còn yêu Định không, có mong Định trở về không, thì dễ dàng hơn nhiều. Nhưng để hỏi cô có muốn bắt đầu lại tình cảm này một lần nữa không, thì Dương lại... sợ.
Cô sợ nếu một lần nữa lại bị bỏ lại. Sợ một lần nữa lại phải gắng gượng đứng lên. Sợ cái cảm giác không còn chút tự tin nào của cô gái tưởng chừng như đã đứng trước ngưỡng cửa hôn nhân lại bị bỏ rơi không thương tiếc. Nếu như, lại một lần nữa...
Có lẽ Định hiểu phần nào tâm trạng của cô, nên anh chỉ dịu dàng ôm nhẹ cô vào lòng.
"Ừ... vậy thì anh sẽ đợi..."
Tuy lời nói buông ra là một việc đơn giản, nhưng thực hiện nó thì không dễ dàng chút nào. Dương như cố tạo ra khoảng cách với anh, luôn né tránh nếu như anh muốn lại gần. Và điều làm anh e sợ, là cái gã tên Minh có khuôn mặt tròn tươi cười hớn hở đó, mặc dù bị anh dằn mặt, vẫn thản nhiên lui tới đón cô đi ăn uống, đi cà phê. Mà Định thì không có tư cách gì ngăn cản họ.
Trước đây, mối quan hệ với Dương yên ổn, nhẹ nhàng và Dương rất mực yêu anh, nên Định chưa từng biết đến cảm giác khốn khổ của ghen tuông. Nhưng giờ đây, sau hơn một năm xa cách, cô có những mối quan tâm mới, có những hò hẹn mới làm anh muốn phát điên. Định biết chính mình đã gây ra chuyện này nên anh phải đối mặt với nó. Nhưng mỗi khi Dương nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-gia-xi-tin/2211170/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.