Hai từ "đám cưới" như một tiếng chuông rung trong đầu Dương, thức tỉnh một điều gì đó. Dương nhíu mày cố nhớ, rồi chợt nhận ra, cách đây hơn một năm vào ngày tiễn Quân ở sân bay, Định đã lần đầu nói với cô cái từ trọng đại đó.
"Dương, tụi mình cưới nhau đi."
Định đã nhìn cô và nói một cách đơn giản như thế. Một suy tưởng khiến Dương đột nhiên lặng người. Định đã nói, anh phát hiện ra Dương uống thuốc tránh thai trong ngày cô tặng anh chiếc áo sơ mi trắng. Thế mà sau đó không lâu, anh vẫn nói anh muốn cưới cô. Thế nghĩa là... bất kể anh nghĩ rằng cô có thể phản bội, anh vẫn muốn cô bên anh. Hoặc, bất kể những viên thuốc kia nói lên điều gì đi nữa, Định vẫn lựa chọn việc tin cô!
Vừa nghĩ đến đó, cả người Dương như run rẩy. Bước chân cô không ngại ngần, bước thẳng về phía Định.
Định giật mình, ngước lên, thấy Dương thì thoáng sững sờ.
"Dương!!!"
Dương nhìn anh, lại nhìn đống đồ đạc đang được sắp xếp, giọng cô như của ai đó lạ hoắc.
"Anh sắp đi sao?"
Định gật đầu. "Ừ, mai có chuyến xa người bạn sang Lào, anh tiện đường đi nhờ luôn!"
Dương lặng đi, muốn nói mà môi run run không thốt nổi nên lời.
Định nhìn thấy dáng vẻ của cô, anh cười nhẹ.
"Anh cũng đang định sang tạm biệt em!"
Nước mắt trào ra khỏi hốc mắt Dương, cô run rẩy.
"Khỏi cần. Đã đi thì đi luôn đi!"
Dương quay người ra, nhưng Định túm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-gia-xi-tin/2211171/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.