- Còn ngẩn người ra đó làm gì? Mau! Làm lễ đi!
Lạc Trầm Ương không biết làm sao.
Bằng cách nào mà bọn họ biết được quan hệ của cậu và Cố Thần?
Hơn nữa.. chẳng có vẻ gì là không thể chấp nhận.
Hai vị ngồi ở vị trí chủ hôn kia là cha mẹ của hắn. Cố phu nhân mặc một bộ sườn xám màu xanh dương mỉm cười rơi giọt lệ hạnh phúc, bàn tay gầy gò cầm khăn chấm giọt nước mắt chực trào trên má. Còn Cố lão gia vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn không giống là người sẽ chấp nhận hủ tục này.
Không chỉ có bọn họ. Xung quanh đều là người nhà họ Cố, nam nhân mặc âu phục hoặc hán phục truyền thống, nữ nhân giống Cố phu nhân, đều mặc sườn xám dài. Không hổ là gia tộc lớn, đông người đến bất ngờ.
Người giấy nam kia vừa nhìn đã biết là đại diện cho Cố Thần. Nó cũng được diện một bộ đồ đỏ rực như Lạc Trầm Ương.
Nhưng Lạc Trầm Ương vốn không tin quỷ thần. Càng không tin vào cái tập tục chết tiệt này. Cậu tin rằng Cố Thần luôn muốn cậu sống tiếp, sống thật vui vẻ.
Vốn dĩ khi vừa hay tin Cố Thần mất. Lạc Trầm Ương cũng đã có ý định tuẫn táng theo hắn. Thế nhưng cậu biết, nếu cậu làm vậy hắn sẽ buồn. Không ai hiểu hắn hơn cậu, huống hồ những con người ngồi ở đây là đang thực sự chúc phúc cho hắn sao?
Lạc Trầm Ương là người nhạy bén. Về việc nhìn mặt đoán lòng chẳng có gì là khó. Từng giọt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-xuong-hoang-tuyen/2817508/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.