Lạc Trầm Ương không biết vì sao bản thân lại ở đây.
Cậu mới tốt nghiệp đại học được 1 năm. Công việc tạm gọi là ổn định, vốn dĩ đang ở thành phố S. Hôm nay bởi vì quá mệt nên xin phép ông chủ về trước. Nơi sống của Lạc Trầm Ương ở căn chung cư nọ, cậu vừa mở cửa vào nhà đã mặc kệ tất cả mà nằm thiếp đi ở trên sofa.
Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như khi cậu tỉnh lại, bản thân vẫn ở trên cái ghế quen thuộc kia. Cái cậu không ngờ tới có lẽ là khi tỉnh dậy chính mình lại ở trên mặt đất. Mặt đất này còn không phải gạch men trắng nhà cậu, nó được lát màu nâu đậm, khác xa so với nơi cậu sinh sống.
Lạc Trầm Ương nhìn xung quanh. Chỗ này rất tối, chỉ có hai cây nến được đặt ở trên chiếc bàn trang điểm của nữ nhân thời xưa, còn một cây thì đặt trên tủ đầu giường duy trì ánh sáng. Nhìn bài trí trong phòng hẳn là phòng ngủ, nhưng hơi cổ. Giống phòng của nữ nhi chưa xuất giá trong mấy bộ phim cổ trang mà cậu đã từng xem qua.
Lạc Trầm Ương đứng dậy đi về phía cửa, muốn mở cửa ra ngoài, lại phát hiện ra cửa ngoài đã khóa. Muốn mở cũng vô ích. Không bằng đi xem tình hình trước mắt ở đây trước. Vô duyên vô cớ xuất hiện ở một nơi xa lạ, bản thân Lạc Trầm Ương lại bình tĩnh đến lạ thường. Có thể là do mệt quá không chú ý khóa cửa nhà, trên đường có người theo dõi cậu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-xuong-hoang-tuyen/2817511/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.