Tuyết Tình đôi mắt nhìn tôi vô cùng đau khổ, tôi có cảm giác cô ấy không muốn hại tôi.
"Á..." tiếng hét của một cô gái vang lên
tôi bị tiếng hét làm giật mình, bình tĩnh lại thì tôi đã không thấy Tuyết Tình đâu.
"dì năm lên cơn co giật, mau giúp tôi với" tiếng hét của một cô gái vọng lại, tôi lập tức chạy ra ngoài, khi chạy đến cửa tôi nhìn thấy tấm gương có gì đó đang cử động, giống như có ai đó đang viết chữ trên tấm gương.
" đừng ra ngoài" ba chữ xuất hiện trên tấm gương.
Tôi hoảng hốt đứng sát vào tường, không lẽ Tuyết Tình đã vào đây, cô ấy không muốn tôi ra ngoài, lẻ nào, bên ngoài là cái bây.
" Ẩm... ầm" tiếng đập cửa vọng tới
"bé Hạ, em ngủ chưa? Ra phụ anh đưa dì năm đến bệnh viện" giọng anh tôi vọng lại.
Tôi không trả lời vờ như đã ngủ, anh tôi tiếp tục gõ cửa nhưng tôi vẫn không trả lời.
Tôi nhìn chẳm chằm vào gương, có cảm giác Tuyết Tình đang trong đó.
"cô có phải là Tuyết Tình không?" Tôi hỏi
Gương hiện lên chữ (phải)
" cô... cô có phải có điều gì đó cần tôi giúp đỡ?" Tôi tiếp tục hỏi
(Phải)
"cô muốn tôi giúp gì?" Trong lòng tôi cũng có tí lo lắng. Tuyết Tình là bạn gái cũ của ba, nếu cô ấy cần tôi truyền đạt tâm nguyện với ba tôi, tôi có nên giúp không mẹ tôi sẽ giết tôi mất.
( giúp tôi.) khi dòng chữ tiếp tục viết, tôi cầu nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3742379/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.