Sáng ra toàn thân tôi như muốn nổ tung, đôi chân tôi không còn chút sức lực, khi tôi tỉnh dậy Long Minh Uyên đã rời khỏi,tôi loạng choạng bước xuống giường,tôi nhớ lại đêm hôm qua ánh mắt của long minh uyên khiến tôi lo lắng. Long Minh Uyên thật sự rất khác thường.
"sáng sớm con đi đâu đó?" Tiếng mẹ tôi vọng lại
"con đi phụ cô giáo" anh tôi đem một đống đồ rời khỏi nhà
Mẹ tôi nhìn bóng lưng anh tôi bật cười, ba tôi ngồi ăn sáng thấy anh tôi vui vẻ rời khỏi nhà ,ba tôi chọc mẹ
"xem ra chúng ta phải để dành tiền cưới hỏi rồi"
"Người ta là cô giáo thành phố tới, chịu con mình rồi hẳn tính, tôi sợ nó đau lòng thôi" mẹ tôi nói xong thì đi ra ngoài.
Tôi bước ra định đi tìm cô Âm thì bị ba tôi cản lại " con lại tìm cô âm à ?"
" dạ" tôi gật đầu
"cô Âm mấy ngày này đang chuẩn bị đồ cúng cho ngày mùng hai tháng hai, cúng Long Vương là lễ hội lớn nhất thôn ta, cô Âm không rảnh đâu"
"Mùng hai tháng hai" ngày cưới của tôi và Long Minh Uyên, nhưng anh ta dạo này rất lạ, tôi thật sự lo lắng không biết anh có gặp chuyện gì không
"Ba, Long Vương cưới vợ là như thế nào ạ?" Tôi tò mò hỏi
" thôn ta trước giờ có làm lễ cưới cho Long Vương đâu, chỉ toàn bắt cô dâu đi nhảy sông nhảy biển, nói thật thì không biết cô dâu đó có làm được vợ Long Vương không nữa" ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3742378/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.