Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang trên xe của cô, cô tôi ôm chặt lấy tôi. Tôi nhìn ra ngoài thì phát hiện mình đã đến thành phố.
"con thông cảm, chịu khó qua nhà cô ở một đêm, gặp nội con rồi về" cô tôi nhỏ nhẹ nói với tôi.
"con đã nói con phải lo việc xong mới lên thành phố mà" tôi tức giận quát lên
"kìa chị, dù gì mẹ em cũng là cô chị, sao chị có thể quát mẹ em như thế" Thanh Thanh bảo
" cô? Các ngừoi làm thế chẳng khác nào bắt cóc!" Tôi liếc Thanh Thanh.
"một ngày thôi, con lên một ngày rồi cô đưa con về" cô tôi cố gắng thuyết phục tôi.
"cô biết cô làm vậy rất quá đáng, nhưng nghĩ lại, nội là người đã khuất, mà suốt ngày nhung nhớ cháu gái, cô rất đau lòng" cô tôi rơi nước mắt.
Tuy rất tức giận, nhưng nghĩ lại dù gì cũng gặp nội tôi, để nội nhung nhớ thì quá bất hiếu, suy đi nghĩ lại, cũng đã đến thành phố, gặp nội xong tôi lập tức về cũng được. Cô tôi thấy tôi đồng ý ở lại, cô lập tức vui mừng hẳn ra, rồi kéo tôi đi mua quần áo, cô nói mai là ngày tết, cho mua cho tôi một bộ đồ màu đỏ, ngay cả đôi giày cũng màu đỏ.
Tôi thấy hơi kỳ lạ, nhưng có lẻ cô tôi thấy ngày tết màu đỏ may mắn nên tôi không hỏi thêm.
Về đến nhà cô, tôi thấy nhà cô trang trí rất đẹp, ngày tết nhà cô trang trí toàn bộ đều là màu đỏ, nhìn như nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3739463/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.