🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang trên xe của cô, cô tôi ôm chặt lấy tôi. Tôi nhìn ra ngoài thì phát hiện mình đã đến thành phố.

"con thông cảm, chịu khó qua nhà cô ở một đêm, gặp nội con rồi về" cô tôi nhỏ nhẹ nói với tôi.

"con đã nói con phải lo việc xong mới lên thành phố mà" tôi tức giận quát lên

"kìa chị, dù gì mẹ em cũng là cô chị, sao chị có thể quát mẹ em như thế" Thanh Thanh bảo

" cô? Các ngừoi làm thế chẳng khác nào bắt cóc!" Tôi liếc Thanh Thanh.

"một ngày thôi, con lên một ngày rồi cô đưa con về" cô tôi cố gắng thuyết phục tôi.

"cô biết cô làm vậy rất quá đáng, nhưng nghĩ lại, nội là người đã khuất, mà suốt ngày nhung nhớ cháu gái, cô rất đau lòng" cô tôi rơi nước mắt.

Tuy rất tức giận, nhưng nghĩ lại dù gì cũng gặp nội tôi, để nội nhung nhớ thì quá bất hiếu, suy đi nghĩ lại, cũng đã đến thành phố, gặp nội xong tôi lập tức về cũng được. Cô tôi thấy tôi đồng ý ở lại, cô lập tức vui mừng hẳn ra, rồi kéo tôi đi mua quần áo, cô nói mai là ngày tết, cho mua cho tôi một bộ đồ màu đỏ, ngay cả đôi giày cũng màu đỏ.

Tôi thấy hơi kỳ lạ, nhưng có lẻ cô tôi thấy ngày tết màu đỏ may mắn nên tôi không hỏi thêm.

Về đến nhà cô, tôi thấy nhà cô trang trí rất đẹp, ngày tết nhà cô trang trí toàn bộ đều là màu đỏ, nhìn như nhà có hỉ sự vậy, trên cầu thang quấn vải đỏ, cột thành hình cái nơ, cầu thang trải thảm đỏ, trên trần nhà treo một cái đèn, và dưới nhà và sân để bàn ghế rất nhiều, trên bàn lại có rất nhiều đồ ăn và thức uống.

"hôm nay nhà có tiệc hả cô?" Tôi thắc mắc hỏi

"ờ, ờ, dượng con lên chức nên đãi tiệc" cô vội gậy đầu.

"chị lên lên phòng đi chị, em chuẩn bị phòng cho chị rồi" Thanh Thanh kéo tôi lên phòng.

Bước vào phòng, tôi rất bất ngờ, phòng được trang trí một cách tỉ mỉ, bàn trang điểm cột khăn đỏ, phòng treo ánh đèn màu vàng mờ ảo, chăn, gối và ga nệm toàn bộ đều dùng màu đỏ.



Tuy nói rằng ngày tết dùng màu đỏ nhưng không lý nào tất cả điều là màu đỏ, cách trưng bày và trang trí cứ như ngày cưới, căn phòng y như phòng tân hôn.

Nghĩ đến đây tôi giật mình, tôi nhìn vào bộ quần áo của tôi, y hệt như đồ cưới, ngay cả đôi giày cũng màu đỏ, tôi là tân nương của hôm nay.

" cạch" tiếng khóa cửa vọng lại

tôi quay lưng thì thấy Thanh Thanh đã lặng lẽ đóng cửa, và cũng đã khóa chốt cửa bên ngoài.

"mở cửa ra" tôi hoảng hốt không ngừng đập cửa

"mở cửa, khó lắm mới dụ được chị tới, chị hãy ngoan ngoãn làm vợ của con ma biến thái đó" Thanh Thanh nói xong bỏ đi.

Tôi nhìn qua khe cửa, thấy Thanh Thanh vừa đi vừa hát, xâu chìa khoá treo ngay ngón trỏ không ngừng quay vòng, bộ dạng vô cùng thông thả. Cô tôi đứng ngay cầu thang nhìn về phía phòng, giơ ngón cái lên khen ngợi

Thanh Thanh.

"con gái mẹ giỏi quá, kế của con rất tốt" Cô tôi cầm xâu chìa khoá bỏ đi.

Tôi tức đến điếng người, nhưng hiện tại tôi phải tìm cách thoát khỏi đây, tôi lục lọi phòng xem có thứ gì để tẩu thoát, khi tôi mở cửa tủ ra, một tấm hình trắng đen trước mặt, đối diện cái tủ là giường, nghĩ đến nếu tôi không biết gì năm xuống ngủ, một hình trắng đen đối diện mình cũng khiến tôi nổi da gà. Tấm hình một thanh niên tầm tuổi Thanh Thanh, gương mặt tròn trịa, đôi mắt hí đến không thấy tròng mắt, nó như một đường ngang, mũi khó to và bệch, môi có tí dày, nhưng hai cái đồng tiền sâu nhìn vào khá là dể thương, nhìn tấm ảnh là một thanh niên khá hiền hậu. Nhưng tại sao Thanh Thanh lại nói hắn là tên biến thái, tấm ảnh được cột khăn đỏ, dưới tấm ảnh là tên và ngày sinh của thanh niên đó.

"Triệu Tiểu Cường, ngày tháng năm sinh...., ngày tử..." Và một tấm giấy màu đỏ khác là tên tôi Thịnh Hạ, ngày tháng năm sinh.

Cô tôi đang cử hành Âm Hôn cho tôi và Triệu Tiểu Cường, lấy nội tôi ra để lừa tôi đến đây. Thật quá đáng, nghĩ đến thôi là tôi đã tức giận run người. Hiện giờ tôi chỉ có thể tự nhờ vào bản thân, Long Minh Uyên hiện tại đang bị thương nặng, anh không thể nào đến đây, nếu anh biết được tôi bị bắt gả cho người khác, không biết Long Minh Uyên sẽ có phản ứng gì, tôi như thế có gọi là phản bội không đây.

Tôi úp hình Triệu Tiểu Cường xuống rồi tiếp tục lục lọi, ánh đèn phòng bỗng dưng chớp tắt, tôi có cảm giác lạnh sống lưng, tôi nhìn qua tấm gương trên bàn trang điểm, nó phản chiếu hình ảnh tôi trong gương, và sau lưng tôi, một thanh niên thân hình cao to đang đứng nhìn tôi, gương mặt hắn xanh xao, máu từ trên đầu chảy xuống toàn thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.