Tôi cố gắng giữ bình tĩnh không dám cử động, tôi đưa tay định nắm chặt vảy rồng thì phát hiện ra, vảy rồng trên cổ tôi đã biến mất. Cô tôi và Thanh Thanh nhân lúc tôi ngất đi đã lấy đi vảy rồng trên cổ tôi. Mọi chuyện như đã được làm rõ, là Thanh Thanh đã để vào tay tôi dòng chữ trấn áp vảy rồng để cho lời nguyền trên ngừoi tôi phát huy rác dụng, và Long Minh Uyên sẽ ra tay cứu tôi, anh bị thương thì sẽ không ai cứu tôi. Cô tôi đã lên thành phố từ rất lâu, không thể nào biết được sự tồn tại của Long Minh Uyên, ngay cả ba tôi và anh tôi, người luôn ở bên tôi vẫn không biết được sự tồn tại của anh ấy, vậy cô tôi làm sao biết được nhiều chuyện đến thế.
"vợ ơi, vợ ơi" giọng nó chàng trai đó từ phía sau tôi vọng lại.
Tôi đứng đơ người không dám quay lại nhìn hắn, lúc này hắn nhào tới ôm chầm lấy tôi, có lẻ vì đã gặp quá nhiều ma quỷ, tôi lập tức né qua một bên, hắn té người ra trước rồi quay qua nhìn tôi.
"tại sao? Tại sao không phải Thanh Thanh?" Triêu Tiểu Cường kích động hét lên
"Thanh Thanh? Ngươi muốn cưới Thanh Thanh?" Tôi hỏi rõ
" Thanh Thanh nói sẽ gả cho tôi mà, Thanh Thanh nói sẽ gả cho tôi mà" hắn ngồi bệch xuống đất bật khóc.
Lần đầu tiên tôi thấy một con ma như thế, tính ra hắn không quá đáng sợ, nhưng tôi vẫn giữ cự li với hắn.
" có thể nói với tôi nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3739464/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.