" không, không có gì" tôi lắc đầu rồi thu hồi tay lại
Thanh Thanh đột nhiên quỳ xuống trước mặt tôi, nước mắt rưng rưng như muốn bật khóc.
"chị ơi, giúp em với, chị giúp em với"
hành động của Thanh Thanh khiến tôi vô cùng kinh ngạc, tôi đỡ Thanh Thanh đứng dậy thì Thanh Thanh bật khóc, cô tôi lao đến ôm lấy chân tôi
"cháu ơi, cháu giúp mẹ con cô với" cô tôi không ngừng la hét, hai mẹ con họ nắm lấy hai chân tôi, anh tôi sợ tôi té ngã lập tức chạy đến đỡ lấy tôi.
"buông nó ra..." mẹ tôi tức giận quát lên
ba tôi sợ lớn chuyện kéo mẹ tôi lại, ba đỡ mẹ tôi ngồi xuống ghế rồi rót nước cho mẹ
" bà đừng như thế, có gì từ từ nói, hay bà lắng nghe lời mẹ con họ xem" ba tôi khuyên bảo
" đúng đó mẹ, mẹ nghe xong lập tức đuổi họ đi, chứ mẹ tức giận họ càng không đi" anh tôi chạy đến nói nhỏ bên tai mẹ.
Mẹ tôi không nói gì mà ngồi đó chừng mắt nhìn cô tôi, cô tôi thấy mẹ tôi bình tĩnh bà cũng dìu con gái đứng dậy.
"chuyện là vậy, mấy ngày nay bà nội tụi con cứ báo mộng cho cô, nói rất nhớ bé Hạ, mong bé Hạ về nhà cô để gặp bà!" Cô tôi nói
" nhà mày, mày đùa à, mẹ sống ở đây từ nhỏ tới lớn, trước lúc chết vẫn chưa bước ra khỏi thôn Hộ Long, dù có gặp con bé cũng phải về đây gặp mới đúng" mẹ tôi giận dữ
" kìa bà" ba tôi kéo tay áo mẹ tôi. Anh tôi cầm quạt không ngừng quạt mát dùm mẹ.
"chị không biết, tôi mới mua nhà, tôi đã đem tro cốt mẹ về nhà mình thờ cúng, nên mẹ mới tìn tôi" cô tôi cúi đầu nói
"mày nói gì? Mày quật mộ mẹ lên" ba tôi tức giận, mẹ tôi chỉ " hứ" một cái không nói gì thêm.
"anh ơi, anh thông cảm, mấy năm trước chồng em làm ăn không tốt, em đã mời thầy đến xem, ông bảo em về mộ mẹ đem tro cốt mẹ về nhà để mẹ phù hộ vợ chồng em, em lén anh lên núi quật mộ mẹ ra rồi hoa thêu, chỉ trong hai năm vợ chồng em đã có thể mua được căn biệt thự ở trung tâm thành phố" cô tôi bật khóc
" đúng là đứa con hiếu thảo" mẹ tôi bật cười
"em biết em có lỗi, giờ mẹ bảo muốn gặp bé Hạ, mẹ nhớ bé Hạ, nên em định đón nó lên thành phố ở một tuần"
" dẫn cháu lên thành phố chơi thì có là gì, sao phải quỳ lạy" ba tôi nói
"em sợ chị dâu không đồng ý nên..." cô tôi nhìn mẹ tôi, gương mặt vô cùng tội nghiệp
Mẹ tôi không lên tiếng, mẹ tôi rất thương nội, lúc nội còn sống rất cưng chiều mẹ, chỉ cần mẹ nói muốn ăn gì thì ngày hôm sau bà nội sẽ dậy sớm nấu, cơm nước nhà nội lo, mẹ tôi gả vào chưa hể làm việc nhà, mỗi ngày cũng ngủ đến trưa mới dậy, khi nghe là ý kiến của nội, mẹ tôi liền nguôi giận. Ba tôi thấy vậy liền gật đầu đồng ý cho tôi lên thành phố một tuẩn.
"cháu lên thành phố là ngày tết, cô mua hết quần áo cho cháu rồi, cháu không cần chuẩn bị gì" cô tôi vui mừng nắm tay tôi
" cô ơi, con chưa lên thành phố bao giờ, cô dẫn con theo với" anh tôi cũng muốn đi theo
vẻ mặt thoáng qua chút căng thẳng, cô và Thanh Thanh nhìn nhau rồi quay qua nhìn anh tôi mỉm cừơi.
" bà nội muốn gặp bé Hạ, cô cũng chỉ chuẩn bị phòng cho bé Hạ, con thì lần sau mới lên chơi nha" cô lấy trong túi một cọc tiền đưa cho anh tôi.
"con cầm đi mua đồ dùng"
anh tôi cầm cọc tiền vui mừng không ngừng cảm ơn. Và cô đưa cho mẹ và ba tôi mỗi người một cọc tiền, hai người họ cũng không nói gì, cô liền kéo tôi lên xe. Nhưng tôi muốn thông báo với Long Minh Uyên tôi sẽ rời khỏi vài hôm, tôi hẹn cô ngày mai đến đón.
Cô có vẻ không vui nhưng vẫn đồng ý, tôi đến miếu Long Vương tìm anh. Thấy tôi từ xa Long Minh Uyên đã xuất hiện đi nhanh về phía tôi, từ lúc tôi đòi linh khí rồng, Long Minh Uyên dường như không muốn tôi tới gần miếu
Long Vương, mỗi lần thấy tôi từ xa anh ấy liền đứng đợi nơi xa.
"tìm anh có việc gì?" Long Minh Uyên hỏi
" em phải rời khỏi đây vài hôm, lên thành phố chơi với em họ, em thông báo với anh một tiếng" Tôi cười nhẹ
" lên thành phố? Sao đột ngột vậy?" Long Minh Uyên hỏi
" cô em đến đột ngột bảo em đi, chỉ tầm một tuần em sẽ về"
"ừ, em cẩn thận, nhớ đeo theo vảy rồng" Long Minh Uyên bảo
"dạ" tôi vội gật đầu.
"phụt" máu bắn thẳng vào mặt Long Minh Uyên, tôi và anh chưa kịp phản ứng thì tôi thấy phần ngực rất đau, tôi nhìn xuống thì thấy áo tôi đã đầy máu, ngực tôi nổi đầy vảy rắn, và cả tay tôi nữa, vãy rồng vẫn trên người tôi, từ lúc đeo vảy rồng lời nguyền rắn đã được trấn áp, nhưng hôm nay.. tại sao lại như thế. Bàn tay tôi rất đau, tôi nhìn vào lòng bàn tay, lúc này lòng bàn tay tôi hiện lên một dòng thần chú, nó đang phát sáng, và toàn thân tôi rất đau. Cảm giác buồn nôn ập đến, tôi phun thẳng vào người Long Minh Uyên, nhìn lại thì đó là máu, Long Minh Uyên ôm lấy tôi,
Cơ thể tôi rất đau, đau đến nổi tôi không thể thốt nên lời tôi cố hết sức đưa tay lên để Long Minh Uyên nhìn thấy dòng chữ. anh nhìn vào lòng bàn tay tôi tức giận.
"dám trấn áp vảy rồng tiếp thêm sức mạnh cho lời nguyền, thật to gan"
Long Minh Uyên đặt lòng bàn tay anh vào tay tôi, chỉ một động tác nhỏ thì dòng chữ đã biến mất, con đau nhẹ hẳn nhưng người tôi đầy máu, tôi cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực, đôi mắt tôi nặng trĩu, tôi ngất đi trong vòng tay của Long Minh Uyên. Trước khi tôi mất hết cảm giác tôi nghe thấy tiếng Long Minh Uyên không ngừng gọi tên tôi, giọng của anh vô cùng lo lăng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]