🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Long Minh Uyên xuất hiện ngay tại cửa phòng bệnh, anh mặc một chiếc áo thun đen và quần thể thao, lần đầu tiên tôi thấy Long Minh Uyên mặc quần áo hiện tại, áo thun đen bó người thấy rõ đường cong cơ thể, Bờ vai rộng và lòng ngực sẳn chắc, Áo đen tôn thêm vẻ điển trai của anh, khiến đối phương nhìn không rời mắt.

'Long Vương” cô Âm chắp tay hành lễ

“ sao anh lại đến?” Tôi bất ngờ nhìn anh

Long Minh Uyên điềm tĩnh đi đến trước mặt tôi và nói “ vảy rồng cảm nhận được em gặp nguy hiểm nên anh đến xem sao!”

Tôi nghe xong lòng tôi muốn tan chảy theo lời anh, Long Minh Uyên rõ ràng đã biết tôi có Linh Khí Rồng bảo vệ nhưng anh vẫn đến. Có phải đang rất lo cho tôi không?

'Long Vương, ngài thật sự giúp tôi chứ” Dương Tịnh hỏi

“ phải, nhưng sau việc này cô phải vào địa ngục, nếu cô dám giở trò tôi sẽ giết cổ” Long Minh Uyên đôi mắt lạnh lùng, giọng nói trầm xuống.

tôi kéo nhẹ áo Long Minh Uyên “ linh hồn của Tiểu Lục thật sự có thể tìm được chứ?”

Long Minh Uyên nhẹ nhàng gật đầu, tôi vui mừng sắp khóc, trong tận đáy lòng, tôi thật sự muốn giúp cô gái tội nghiệp này.

Dương Tịnh nghe xong vui mừng quỳ lạy Long Minh Uyên.

Long Minh Uyên dẫn tôi ra khỏi bệnh viện, Dương Tịnh rụt rè đi phía sau. Chúng tôi đi đến nơi hoang vắng, Long Minh Uyên dừng chân lại quay lưng nói với Dương Tịnh

“ hi vọng cô đuổi kịp”

dứt lời Long Minh Uyên ôm lấy eo tôi, tôi chưa kịp phản ứng thì đôi chân đã rời khỏi mặt đất. Tôi như đang mơ vậy, tôi đang bay, lần đầu tiên tôi nhìn thấy những ngôi nhà từ từ teo nhỏ, cảm giác vô cùng hưng phấn lại hoảng sợ, tôi ôm chặt eo của Long Minh Uyên. Tôi nhìn thấy Dương Tịnh đã cố gắng đuổi theo chúng tôi, cô ấy là ma lâu năm tuy biết bay nhưng chỉ rời khỏi mặt đất di chuyển không thể bay cao được.

Long Minh Uyên đưa chúng tôi đến một ngôi nhà ngoại ô, khá sang trọng, ngoài sân trồng đầy hoa, sân nhà được dọn dẹp rất gọn gàng.

“ Tiểu Lục đang ở trong đó!” Long Minh Uyên nói với Dương Tịnh.

Dương Tịnh ôm chặt con mình, đôi mắt đỏ hoe, toàn thân rung rẩy, cô ấy vẫn đứng ngay cửa nhà, không dám bước vào trong.

Tôi quan sát cô ấy phát hiện cô đang mặc áo cưới màu đỏ, tay ôm đứa bé

không mặc gì, nhìn vào không thích hợp lắm. tôi giật nhẹ áo Long Minh Uyên, anh nhìn tôi với đôi mắt đầy câu hỏi

“ quần áo cô ấy.” tôi nói khẽ

Long Minh Uyên nhẹ nhàng quơ tay, một bộ váy xẻ vai màu tím, ôm sát cơ thể, phần dưới bồng bềnh như những công chúa trong truyện tranh,

đường nét hoa văn trên áo vô cùng bắt mắt, ngọc trai trước ngực thu hút ánh nhìn của tôi và đôi giày thuỷ tinh đẹp như trong phim vậy, con trai cô thì mặc một bộ áo trẻ em. Dương Tịnh vui mừng không ngừng cảm ơn Long Minh Uyên, tôi nhìn đồ cô ấy có cảm giác hơi lạ, đâu phải tiệc tùng gì sao phải mặc đẹp thế, hình như nó không hợp với trường hợp này.



“ váy này vốn dành cho em” Long Minh Uyên bảo

“ sao? Của em hả?” Tôi vô cùng bất ngờ, bộ váy đẹp như thế là để tặng tôi sao.

Long Minh Uyên gật đầu rồi nhìn theo hướng Dương Tịnh. Tim tôi đau nhói khi nhìn thấy váy đó mặc trên ngừoi Dương Tịnh.

‘sao anh lại cho cô ấy mặc!” Tôi tiếc nuối

“ không phải em muốn cho sao?” Long Minh Uyên ngạc nhiên

“ váy đó của em... anh nói sớm.. cùng lắm em về nhà lấy vài cái áo cho cô ấy, còn không ra chợ mua cũng được mà” tôi muốn rơi nước mắt.

“ không cần phiền phức, đồ thuỷ cung thêu dệt thôi mà, chỉ là viên ngọc trai đó hơi hiếm có.” Long Minh Uyên hình dung vô cùng đơn giản, mà tim tôi muốn nổ tung, ngọc trai thật, trời ạ, nghe xong toàn thân tôi bủn rủn.

Long Minh Uyên kéo tôi vào một góc, nơi đó đối diện cửa sổ, có thể thấy bên trong.

“ cốc, cốc” Dương Tịnh gõ cửa

một cô gái từ trong nhà chạy ra, khi thấy Dương Tịnh, cô ấy vô cùng ngạc nhiên.

“ Dương Tịnh!” Cô ấy thốt lên

Dương Tịnh đứng nhìn cô rất lâu, Dương Tịnh gương mặt vô cùng căng thẳng nhìn chằm chằm vào cô gái.

“ à, cháu chào cô, cháu tên Trương Lục Tịnh” cô gái đưa tay ra muốn bắt tay với Dương Tịnh.

“ Trương Lục Tịnh!”

“ dạ, là bà nội cháu đặt” Trương Lục Tịnh gãi đầu cười nhẹ

“ bà nội cháu? Bà... vẫn khoẻ chứ?” Dương Tịnh đôi mắt đầy nước mắt.

“ dạ, nội cháu đã mất từ tuần trước” Trương Lục Tịnh lùi về sau mời Dương Tịnh vào.

Bước vào nhà, Dương Tịnh vô cùng bất ngờ, khi trong nhà có nhiều bức tranh về Dương Tịnh, cứ như những tấm ảnh được chụp lại, từng nét mặt, từng cử chỉ của Dương Tịnh đều được vẽ một cách tỉ mỉ.

“ nội cháu hay nói, cô gái tên Dương Tịnh là người bà yêu thương nhất”

Cho nên đặt cháu gái tên Lục Tịnh, là vì muốn được ở bên Dương Tịnh sao, đôi mắt tôi cay cay, tôi cố gắng khống chế cảm xúc của mình.



Dương Tịnh ngồi xuống nhẹ nhàng sờ vào bức tranh, nước mắt cô rơi xuống đất, giờ đây, cô cảm nhận được nổi nhớ nhung của Tiểu Lục dành cho cô, đã hơn trăm năm, Tiểu Lục tuy đã vào luân hồi nhưng vẫn nhung nhớ và yêu thương Dương Tinh. Tình yêu cấm kị của thời phong kiến, tình cảm khiến ai cũng phải kinh thường, phải có bao nhiêu dũng khí mới có thể đối mặt với ánh mắt dị nghị của ngừoi đời.

“ một tuần trước.... Một tuần trước là ngày tôi trả thù Trần Thanh Hải... nếu như tôi không báo thù, có phải chúng ta sẽ gặp nhau?” Dương Tịnh nước mắt dân trào, giọng nói bị nổi đau đè nén khiến cô không thể thốt nên lời, dường như Dương Tịnh đã dùng hết sức lực để thốt ra vài câu nói đó.

‘trước lúc nỗi chết, nội nói cô sẽ đến, nội sẽ đợi cổ” Trương Lục Tịnh vừa nói vừa khóc. “ tuy cháu không biết cô và nội có quan hệ gì, nhưng nội đã đợi cô suốt bao năm qua, nhưng nội đã không đợi được cô ” Trương Lục Tịnh khóc to

lên

“ xin lỗi, tôi đến trễ rồi!” Dương Tịnh gục đầu vào bước tranh tiếng khóc cô vang thấu trời xanh.

Đứa trẻ trên tay cô dịu dàng vuốt ve gương mặt đẫm nước mắt của mẹ mình, Dương Tịnh ôm chặt đứa bé lúc này đây con cô là nơi để cô dựa dẫm tinh thần, là an ủi duy nhất trong cuộc đời Dương Tịnh.

‘kiếp sau, họ sẽ gặp nhau chứ?” Tôi hỏi

“ có duyên sẽ gặp!” Long Minh Uyên trả lời

“ hi vọng kiếp sau, họ sẽ bên nhau, bây giờ xã hội văn minh không còn ai có ý kiến trái chiều với hôn nhân đồng tính, hi vọng họ sẽ hạnh phúc” tôi thật lòng chúc phúc họ.

“ dù là kiếp sau, mặc dù là ai sẽ thay đổi, diện mạo, giới tính, tính cách, nếu thật lòng yêu nhau sẽ chấp nhận tất cả, nếu đối phương thay lòng thì vẫn chấp nhận và lùi bước để họ sống cuộc sống của họ và lặng lẽ chờ đợi kiếp sau, đó mới là tình yêu thật sự” Long Minh Uyên dịu dàng vuốt tóc tôi và nói

“ rất khó, kiếp sau thì đã không còn là gương mặt đó, tính cách, thân phận lẫn thể xác, lặng lẽ yêu lặng lẽ bảo vệ, lặng lẽ chờ đợi, một quá trình khá đau khổ, không ai chịu nổi chờ đợi lâu dài như thế” tuy Tiểu Lục kiếp này chờ đợi Dương Tịnh, nhưng kiếp sau và kiếp sau nữa, sẽ không có ai chịu đựng nổi.

Long Minh Uyên nhéo nhẹ cằm tôi và dịu dàng mỉm cười “ về chuẩn bị đồ siêu độ cho cô ấy”

nói xong, , anh đưa tôi về nhà cô Âm, vào đến nhà, tôi thấy cô Âm đã xếp vàng bạc xong, tổng công mười tám bao vàng mã tượng trưng cho mười tám tầng địa ngục, cô Âm và Trần Nghĩa đã xếp thâu đêm, đôi mắt cô Âm như gấu trúc vậy.

Dương Tịnh ôm con ngồi ở một góc nhìn chúng tôi, tôi dọn dẹp xong hết bắt đầu để đồ cúng và vàng mã tại nhà cô.

“ cô Âm, cô mời ai lên đưa mẹ con họ?” Tôi hỏi để tôi chuẩn bị đồ cúng.

“ mời Chung Quỳ” cô Âm vừa uống trà vừa nói

Trong lễ siêu độ, nhiều sự sẽ chọn mời địa tạng bồ tát, vì địa tạng là người cứu độ chúng sinh trong sáu cõi luân hồi, địa tạng đưa oan hồn về địa ngục xét xử. Nhưng Chung Quỳ là ngừoi diệt tà ma, mời ông lên chẳng khác nào trừ khử mẹ con họ.

Tôi đứng đó nhìn chằm chằm vào cô Âm, cô Âm biết được câu hỏi trong lòng tôi, cô thở dài.

cô ấy là tự tử, chết đã lâu, oán khí nặng, tuy đã giải được oán khí Chung Quỳ đến đưa cô ấy đi, sẽ tới quỷ môn quan, và vào địa ngục chịu hình phạt, hơn nữa, không phải ai cũng có thể mời được địa tạng bồ tát”

câu cuối cùng của cô Âm có phải đang nói với tôi năng lực cô chưa đủ để mời được Địa Tạng Bồ Tát. Tôi sắp xếp đầy đủ tất cả, cô Âm bảo Dương Tịnh và con cô đứng góc sân nhà, còn tôi thì lấy vàng mã đổ đầy trên sân, mười tám bao lớn đổ chung với nhau thành ngọn núi nhỏ. Tôi chờ đợi khẩu lệnh cô Âm.

“ lễ siêu độ, bắt đầu”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.