Trần Nghĩa tức giận trợn mắt nhìn cô Âm, cô Âm điềm tĩnh trả lời
“ tôi giúp họ cũng là muốn giúp cô, nếu cô tiếp tục giết người, cô sẽ bị đày xuống 18 tầng địa ngục”
“ xuống địa ngục, tôi không sợ, tôi phải giết tất cả” ma nữ cười như điên dại “ chính con trai hắn đã phụ tôi”
cô Âm cau mày căng thẳng, khi tôi nghe lời cô gái, tôi cũng bất ngờ, theo lời kể thì cô ấy đã chết rất lâu, quan tài từ trên núi lao xuống, nhìn cách ăn mặc cô gái cũng thuộc thời phong kiến, cô ấy làm sao có thể cùng Trần Thanh Hải bên nhau.
‘cô hãy kể hết tất cả mọi việc, tôi sẽ tìm cách giúp cổ” cô Âm ngồi xổm xuống đất, đối mặt với ma nữ.
Ma nữ không nói gì chỉ trợn mắt cười trong điên dại.
“ cô không muốn siêu thoát đó là chuyện của cô, nhưng con cô theo cô chịu tội, nó đã làm gì sai mà phải chịu cảnh như thế?” Cô Âm ôm đứa bé trên tay
nói thêm
Nụ cười của ma nữ tắt hẳn, đôi mắt vốn dĩ trợn trắng giờ đã nhìn chằm chằm vào con mình.
“ nếu tôi nói sự thật, có phải cô sẽ giúp con tôi?”
Cô Âm gật đầu. Ma nữ cố gắng khống chế cảm xúc của mình và nói.
“ tôi vốn là con gái của quan huyện giàu có, tôi là con gái út của Dương Gia, tên Dương Tịnh, khi tuổi đôi mươi, tôi phát hiện tôi yêu cô hầu của mình– Tiểu Lục, thời đó, nếu nữ và nữ bên nhau sẽ bị người đời xua đuổi, tôi không dám nói với ai, tôi chôn giấu tâm ý của mình sâu trong đáy lòng, cho đến khi tôi phát hiện Tiểu Lục cũng rung động với tôi. Chúng tôi đã ở bên nhau, nhưng bị cha tôi phát hiện, ông đã ngăn cản, bán Tiểu Lục cho người đàn ông mê nhậu nhẹt, hắn đã đánh chết Tiểu Lục, hắn quăng xác Tiểu Lục xuống sông, đêm đó, tôi lội ngoài sông để tìm xác cô ấy, ba tôi tức giận bỏ tôi một mình tại sông tìm kiếm, người hầu ai cũng đi về, đêm đó, ba thanh niên đi ngang sông thấy tôi một mình, họ đã kéo tôi vào bờ rậm và cưỡng hiếp tôi. Ba tháng sau, phát hiện mình có thai, tôi đã rất hoảng sợ, ba tôi cảm thấy tôi bại hoại gia phong, ông đã bán tôi đi. Tôi hoảng sợ đã nhảy xuống sông tự tử, tôi cứ nghĩ chết rồi tôi sẽ được tự do, tôi có thể tìm Tiểu Lục. Nhưng cha tôi đã không làm thế, ông lấy xác tôi đem bán cho thương gia để làm Âm Hôn. Tôi chôn cùng một ngừoi lạ, linh hồn tôi bị pháp sư bắt giữ trong thể xác, tôi không thể nào thoát ra ngoài, cho đến khi quan tài bị đẩy xuống núi. Trần Thanh Hải thấy xác chồng tôi còn nguyên vẹn, hắn lấy hết của cải của chúng tôi, và hắn lấy quần áo của tôi, hắn không chỉ sờ soạn tôi, mà còn trước mặt chồng tôi đã... ma nữ ôm mặt bật khóc.
Tôi chỉ nghe một nữa đã muốn đánh chết tên Trần Thanh Hải, phu thê chôn chung với nhau mà hắn dám trước mặt ngừoi chồng làm chuyện đồi bại với cô ay.
“ tiếp đó thì sao?” Tôi bức xúc hỏi
“ hắn đem xác chồng tôi đi bán, và bỏ đi, ông Nghĩa đã đem chăn đến đắp cho tôi, vì sau óc tôi có cây kim được làm phép nên hồn tôi không thể ra ngoài, tôi cứ nghĩa bản thân sẽ như thế suốt. Nhưng đêm đó, Trần Thanh Hải đã đem giấu quan tài đi, hắn đem tôi đến bãi đất hoang, khi hắn cần tới sẽ đến tìm tôi, tôi rất hận, cả đời tôi căm ghét bị đàn ông chạm vào. Cho đến khi, hắn nâng tôi lên phát hiện cây kim sau óc, hắn đã rút ra. Tôi lập tức bóp cổ hắn, nhưng lúc đó, ông Âu Dương Trấn đã kịp thời cứu hắn, đốt thể xác tôi, linh hồn tôi đến tìm Trần Thanh Hải, nhưng Âu Dương Trấn đã tặng lá bùa trừ tà cho hắn, tôi không thể tiếp cận chỉ có thể đứng nhìn hắn.
ông biết Trần Thanh Hải đã làm gì tôi, bắt Trần Thanh Hải cưới tôi, cho tôi danh phận, và bắt linh hồn tôi giam trong quan tài, hắn đã lấy con tôi ra ép tôi giúp hắn phát tài, tôi rất căm ghét hắn, tôi không thể để hắn có hậu, nên đã bảo hắn lén Âu Dương Trấn cho tôi ăn thịt những đứa con trong bụng vợ hắn. Một đứa bé, là một tài sản, cho đến khi vợ Long Vương thả tôi ra” Dương Tịnh nhìn về phía tôi
Nghe xong câu chuyện cô ấy, tôi thật sự bức xúc, cô ấy trả thù không sai, mọi chuyện điều là do Trần Thanh Hải gây ra. Nhưng... tôi có một thắc mắc
xác chết đương nhiên có người mua, nhiều người cứ nghĩ mua xác chết là dùng để phẫu thuật trong những khoá học, nhưng rất nhiều trường hợp mua xác chết là lí do khác như: luyện xác trong huyền học nhiều người mua xác là để nuôi, vào thời chiến tranh, nạn đói nghèo xảy ra, nhiều ngừoi không có cơm ăn, vì sinh tồn nhiều người sẽ ăn xác người chết, và cũng có nhiều hộ giàu có sẽ mua về để .....” cô Âm giải thích được một nửa tôi đã muốn nôn, tôi bịt miệng lại và đưa tay lên ám chỉ cô Âm đừng nói nữa.
Nói nữa tôi sẽ nôn mất, cô Âm cũng hiểu và liền im lặng.
“ linh hồn cô oán khí quá nặng, tôi sẽ làm một lễ siêu độ long trọng cho cô, mong cô và con cô sẽ về với địa ngục, nhưng lễ siêu độ chỉ có thể giảm oán khí của cô cho cô về địa ngục thuận lợi, nhưng tôi không thể giúp cô giảm tội, đến địa ngục, tội cô cần phải trả một cái cũng không thoát được” cô Âm giải
thích thêm
“ không, tôi phải giết hắn” Dương Tịnh cố chấp một lòng muốn giết Trần Nghĩa.
“ cô phải nghĩ cho con cô, đứa bé không có tội, nó đã theo cô bao lâu nay, đã phải chịu bao nhiêu đau khổ” tôi cố gắng thuyết phục Dương Tịnh.
...” Dương Tịnh cuối đầu xuống không trả lời
‘cô còn gì lưu luyến nữa?” Tôi hỏi thêm
“ tôi... tôi muốn biết Tiểu Lục hiện giờ đang ở đâu?” Dương Tịnh nói tiếp
tôi và cô Âm chỉ biết nhìn nhau, cô Âm tuy là bà bói, nhưng người chết đã lâu thì làm sao có thể tìm được, Tiểu Lục đã qua bao kiếp luân hồi, thì làm sao mà có thể tìm được cô ấy. Khi tôi và cô Âm rơi vào tình huống khó xử thì giọng của Long Minh Uyên vọng đến.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]