🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tôi thấy cô ấy trên người tôi, tôi sợ đến quên cả hít thở, và đứa bé trong bụng cô ấy bò lên đỉnh đầu tôi, nó ôm lấy đầu tôi và mặt nó dóc ngược nhìn thẳng vào tôi.

' chú... chú Nghĩa... cứu.. cứu con!” Tôi hoảng sợ đưa tay về hướng Trần Nghĩa

Trần Nghĩa gương mặt tái xanh, toàn thân ông rung rẩy cứ như bị co giật vậy, ông không thể thốt lên lời.

Đột nhiên tôi nghe tiếng hét từ phía sau, là tiếng hét của con ma nữ, và tay cô ấy nổ tia lửa nhỏ như mấy cây pháo nhang, cô ấy rời khỏi người tôi, và dây rốn kéo đứa bé về phía cô ấy, tôi quay người thì một đống gạo muối quăng thẳng vào mặt tôi.

‘cô Âm” Trần Nghĩa hét lên, sau đó ông cố gắng bò đến phía sau cô Âm.

Cũng may cô Âm kịp thời xuất hiện, nếu không tôi cũng không biết ma nữ đó sẽ làm gì tôi.

Cô Âm cầm chặt máu gà trên tay, còn tay kia thì cầm thanh kiếm gỗ “ con gao , muối không?”

còn

“ dạ còn” tôi liền lấy gạo muối ra

lúc này ma nữ đã cảm nhận được nguy hiểm, cô ấy lùi về sau và phát ra những âm thanh rùng rợn cảnh cáo chúng tôi.

Tôi cầm chặt gạo muối trên tay chờ đợi hiệu lệnh của cô ấy, cô Âm lao thẳng về phía ma nữ vung kiếm chém vào người cô ấy, ma nữ lùi qua trái thành công né được kiếm cô, cô ấy định đưa tay bóp cổ cô Âm, tôi nhanh trí quăng gạo muối vào người cô ấy, người ma nữ phát ra những tia nhổ sau đó đau đớn lùi vê sau.

Ma nữ nhìn tôi với ánh mắt đầy hận thù, sau đó nhìn tôi hét lớn. Âm thanh điếc tai khiến tôi đau cả đầu. Cô ấy lao thẳng về phía tôi, khi tay ma nữ tới cổ tôi thì dừng lại vài giây rồi quay lưng nhìn về phía cô Âm, đứa bé đang trên tay cô Âm, dây rốn nối liền trên người mẹ con họ đã đứt. Đứa bé vô cùng hoảng sợ, không ngừng gào thét, ma nữ tức giận nó hét lên một nguồn năng lượng cực mạnh phát ra từ người cô ấy, tôi bị nguồn năng lượng đẩy về phía sau, lưng tôi đập thẳng vào tường rồi té ngã xuống đất. Sống lưng tôi tê dại, chưa kịp hoàn hồn thì ma nữ đó lao tới, tay cô ấy ấn thẳng vào tim tôi, một cảm giác đau nhói khiến tôi không thể chống cự. Lúc này, con rồng từ trong người tôi lao thẳng vào ma nữ, cô ấy bị con rồng đẩy thẳng lên không trung rồi, giữ không trung cô ấy bị con rồng tấn công nhiều lần mới ngã xuống đất, sau đó con rồng hất đuôi đập thẳng vào người ma nữ, khi ma nữ nằm yên không cử động con rồng mới quay về cơ thể tôi.

Tôi và cô Âm không dám đến gần chỉ đứng ở xa quan sát.



“ giết nó, giết nó” Trần Nghĩa kéo tay cô Âm

‘ cô ấy đã như thế, không thể giết ông, yên tâm” cô Âm bảo

“ không, nó sẽ khoẻ lại, sẽ giết tôi, cô giết nó, thắng Hải để lại cho tôi nhìn tài sản, tôi cho cô tiền, bao nhiêu cũng được” Trần Nghĩa cố gắng thuyết phục cô Âm.

“ theo tôi ông nên bỏ tiền ra siêu độ cho cô ấy siêu thoát, nghiệp do con trai ông tạo ra quá nặng” cô Âm bắt đầu không vừa lòng với Trần Nghĩa.

“ siêu độ, giết nó mọi chuyện sẽ kết thúc, nếu siêu độ nó không đi, tôi tiền mất tật mang” Trần Nghĩa bảo

nghe xong, tôi thật sự hối hận khi đã giúp ông ấy, cha nào con nấy thật sự không sai, Trần Thanh Hải có thể làm ra những điều đó tất cả là do giáo dục từ cha mẹ, ông Trần Nghĩa tuy không tham gia nhưng đã không ngăn cản, còn tiêu dùng số tiền, thì sao có thể là người tốt được.

Thấy Cô Âm không phản ứng gì, Trần Nghĩa giật lấy máu gà trên tay cô Âm, tạt vào người ma nữ, ma nữ đau đớn nằm dưới đất la hét, ông định giật thanh kiếm gỗ, nhưng cô Âm nắm rất chặt, vì một tay ôm ma con nên cô Âm chỉ ôm chặt thanh kiếm. Tôi thấy vậy liền nhào đến nắm lấy ông, Trần Nghĩa quay qua dằng co với tôi, khi ông thấy ma nữ cử động Trần Nghĩa hoảng sợ hất tôi ra, giật lấy bao gạo muối rồi hất thẳng vào người ma nữ. Nhưng lúc này, ma nữ đã rất nhanh né ra và cô ấy lao thẳng vào người ông Trần Nghĩa.

Trần Nghĩa quỳ xuống đất, đôi mắt trợn trắng, toàn thân không ngừng co giật, miệng ông càng lúc càng méo, nước miếng chảy từ miệng xuống đất, ông nằm dưới đất quằng quại, cô Âm chạy đến trước mặt tôi định lấy gạo muối nhưng túi gạo muối đã bị Trần Nghĩa giật lấy và hất thẳng xuống đất, ông dùng một cách oan uổng.

Cô Âm nhìn ông Trần Nghĩa toàn thân co rút, tay chân như muốn gãy, Cô Âm lấy thanh kiếm gỗ kề lên cổ ma con

“ nếu cô không ngưng hành động của mình, tôi sẽ giết nó”

cô Âm dứt lời Trần Nghĩa liền hết co giật, thay vào đó ông ngồi bật dậy, đôi mắt đầy oán hận nhìn thẳng vào cô Âm.

“Tại sao lại giúp đỡ gia đình họ?”

Câu nói rõ ràng phát ra từ miệng ông Trần Nghĩa, nhưng lại là tiếng khò khè của một cô gái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.