Tối đó tôi ăn cơm xong thì trở về phòng, một ngày khá là mệt mỏi, tôi nằm dài trên giường nghỉ ngơi thi tôi nghe thấy tiếng kêu cửa. Tôi nghe thấy tiếng mẹ tôi mở cửa, bà từ trong phòng đi ra, vừa đi vừa cằng nhằng đêm khuya rồi ai lại đến đây. Trong lòng có chút không an tâm tôi liền chạy ra ngăn cản mẹ, thì mẹ tôi đã mở cửa nhà, người gõ cửa nhà tôi là Từ Bội Linh.
Đối với người nhà Trần Thanh Hải tôi rất đề phòng nhưng Từ Bội Linh đã cứu tôi, với lại cô ấy là vợ của Trần Thanh Hải phải nhịn nhục tất cả.
Từ Bội Linh trên ngừoi đầy vết thương, cô mặc bộ đồ ngủ tay áo bị xé rách một bên, tay cô bị bầm nhiều chỗ, và trên lưng có một vết dao chém, nhưng chỉ trầy xước ngoài da. Mẹ tôi bất ngờ hét lên
" cha mẹ ơi, sao ra nông nổi này! Ai đánh cháu"
Từ Bội Linh bất ngờ bật khóc, cô ấy quỳ xuống trước mặt mẹ tôi, mẹ tôi càng hoảng sợ hơn nữa.
" đứng dậy, mau đứng dậy, khi không chạy qua đây quỳ lạy, bị gì không biết!"
"vợ Long Vương, cứu con tôi với" Từ Bội Linh khóc thét lên
"mày giải quyết đi!" Mẹ tôi thấy Từ Bội Linh tìm tôi lập tức quay ngừoi chạy vào phòng. Ba tôi đẩy xe lăn ra thì bị bà kéo ngược vào trong.
Tôi dùi Từ Bội Linh dậy
" tôi tên Thịnh Hạ, chị có thể giống như hàng xóm gọi tôi bé Hạ hay bé Rắn hoặc gọi thẳng tên tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736434/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.