Về đến nhà, tôi thấy chú Tâm và cô Linh ngồi ngoài cửa, cô Linh dựa vào vai chú Tâm, thấy tôi và cô Âm hai người họ vui mừng chạy tới trước mặt chúng tôi.
"sao rồi, sao rồi? Có phải đã nghĩ ra cách giúp chúng tôi?" Cô Linh vội vàng hỏi
"có xảy ra chuyện gì không?" Cô Âm không trả lời câu hỏi của cô Linh mà quay qua hỏi chú Tâm.
" mẹ tôi hôm nay rất yên tĩnh" chú Tâm trả lời
cô Âm vào trong thì thấy anh tôi dán bùa đầy người bà, bùa dán như thế thì làm sao bà có thể cử động được.
" tránh xa bà ra!" Cô Âm hét lên
thấy phản ứng cô Âm mọi người điều rất bất ngờ, bà rõ ràng không động đậy tại sao cô Âm lại cảnh giác như vậy.
Khi ánh mắt tôi di chuyển đến bà thì mặt tôi tái méc, đôi mắt bị cô Âm may lại với nhau 1 con mắt đã bị đứt chỉ, tròng mắt bà nhìn chằm chằm về phía anh tôi.
Anh tôi ngẩng đầu thì thấy bà đang nhìn anh, anh tôi hoảng hốt không ngừng lùi về phía sau. Cô Âm liền tiếng lại gần bà, đặt tay che mắt bà lại.
" mau lấy chỉ tới" cô Âm hét lên
lúc này, tôi thấy những bóng trắng bò ra từ mắt bà Tào Liên từ ngoài cửa bò vào nhà tôi và bod thẳng tới bà nội
Quốc Tài.
"cô Âm cẩn thận!" Tôi hoảng hốt hét lên
cô Âm cảm nhận được những bóng trắng đang tới gần, cô liền thò tay vào túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736290/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.