Mẹ tôi lúc đầu không cho phép làm lễ tang ngay nhà tôi, nhưng xác bà nội Quốc Tài đang ở đây nếu di chuyển về nhà trên đường đi rất có khả năng bà sẽ trốn thoát. Ba tôi cố gắng thuyết phục mẹ và anh tôi cũng đứng ra năn nỉ, mẹ tôi rất thương anh tôi nên đã đồng ý. Khi tôi khoác lên mình áo tang thì bầu trời trong xanh chuyển thành mây đen tối mịt, ai ai cũng hoảng sợ vì hình ảnh lạ thường này. Cô Âm nhắm mắt lại hít một hơi rồi thở ra, tôi cảm thấy cô có vẻ rất bất lực.
"bé Hạ, con khỏi mặc áo tang, con cứ xếp vàng mã là được" cô Âm nói xong quay lưng đi về phía bà nội Quốc Tài, cô dán bùa lên người bà, sau đó lấy thêm vài sợi dây đỏ cột bà chặt thêm.
Bà rõ ràng đã không cử động nhưng cô Âm vẻ mặt căng thẳng khiến ai ai cũng hoảng sợ.
" cô Ẩm sao không cho con mặc đồ tang?" Tôi vội hỏi
"mặc đồ tang vào tức là con đã là vợ Quốc Tài, chỉ sợ Long Vương không đồng ý!" Cô Âm ngước nhìn lên trời.
Mấy đen vẫn mịt mù ngay nốc nhà tôi che hết ánh nắng mặt trời, không lẻ Long Minh Uyên nhỏ mọn đến vậy? Chỉ là một nghi thức để cho người già yên nghỉ nhưng anh vẫn không đồng ý, có lẻ đối với tôi chỉ đơn giản là một nghi thức nhưng với bật thần linh như anh thì đáng xem trọng, ai mà đồng ý từ chồng lớn hạ cấp xuống chồng nhỏ, trong khi địa vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736291/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.