Bà Tào Liên dẫn tôi và cô Âm về nhà, nhà bà được bài trí theo phong cách cổ xưa, nó hoàn toàn khác với nhà cô
Âm, nhà bà dùng ánh đèn màu vàng, ngay giữa nhà để một bàn thờ, trên đó thờ cúng một con rắn. Xung quanh nhà bà trồng hoa nhài, hoa quỳnh và hoa cỏ hương những loài hoa thu hút rắn.
Từ lúc vào nhà tôi luôn cảm thấy lạnh sóng lưng, tôi cảm thấy vô cùng khó chịu, bà Tào Liên luôn chú ý từng hành động của tôi, nên tôi luôn kiềm chế cảm xúc của mình.
"vợ Long Vương vào nhà có phải cảm thấy rất khó chịu không?" Bà Tào Liên rót trà cho chúng tôi cừoi hỏi.
"không, không ạ! Để con rót cho bà" tôi đứng dậy đưa hai tay cầm bình trà trên tay bà thì cô Âm đưa tay đặt lên đôi tay của tôi và đè nhẹ xuống.
Bà Tào Liên nhếch miệng cười: " bà già này không có phức phần để cho vợ Long Vương chăm sóc đâu! Ngài cứ ngồi xuống để bà già này hầu hạ"
bà Tào Liên rót xong ngồi xuống ghế và cầm lấy tách nước đưa lên mời chúng tôi, xuất phát từ lòng lễ phép tôi hay tay cầm tách nước đưa lên kính bà và định uống thì ánh mắt cô Âm liếc về phía tôi. Ánh mắt cảnh cáo của cô
Âm khiến tôi rụt người lại, tôi đặt tách nước xuống bàn và ngồi im tại chỗ. Bà Tào Liên nhìn tôi và cười sau đó uống ly trà trên tay mình.
"không biết cô Âm dẫn vợ Long Vương đến đây có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736289/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.