Tôi nhìn thấy Pháp Liên hòa thượng đang cố gắng chạy về phía cửa, nhưng bị những hòa thượng khác giữ chặt lại. Vài hòà thượng đứng về phía Pháp Liên hòà thượng và đánh nhau vời những hòà thượng khác, chỉ trong chốc lát người họ đã vướn đầy bùn đất.
1 luồng gió se lạnh thổi qua ngừoi tôi, tôi lạnh đến rung rẩy, tôi quay qua nhìn cô ấy, cô ấy đau đến mặt tái xanh, bờ môi trắng buốt, những giọt mữa nặng trĩu vô tình rơi trên người cô ấy.úc này tôi thật sự rất bất lực, tôi đã không thể bảo về cô ấy, không thể làm cho cô ấy bất cứ thứ gì. Tôi đã bật khóc, bàn tay lạnh giá của cô ấy nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn cô ấy, tuy cô ấy không nói gì nhưng đôi mắt đầy nổi buồn và tuyệt vọng. Tôi không muốn bỏ cuộc tôi sẽ cố hết sức giúp cô ấy.
tôi không ngừng đập cửa, không ngừng kêu gào chỉ hi vọng tôi có thể khơi dậy lòng từ bi của ai đó trong chùa. Tôi tuyệt vọng nhìn vào tượng phật đặt hướng ngày cửa, qua khe hở tôi có thể thấy được rất rõ tượng phật.
" đức phật từ bi, xin hãy mở cửa cho chúng con vào!" Tôi không ngừng la hét, đập cửa, gào cửa
lúc này, móng tay tôi đặt ngay dấu gào cửa dướng đầy máu khô
tôi chợt nhận ra điều gì đó, tôi quay qua nhìn cô ấy đôi mắt ướt đẫm. Những dấu vết đó là của cô ấy để lại, cô ấy đã chết, đêm đó cô ấy đã chết trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736273/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.