'chị không sao chứ?” Tôi vội vàng hỏi. 
“ không sao, em muốn lên chùa Pháp Long để cầu nguyện cho con em, chị có biết đường không ạ?” Cô ấy hỏi tôi 
“ chùa Pháp Long hiện giờ không có mở cửa, không ai trong chùa, chị về đi ạ!” Tôi không muốn cô ấy vướng vào chuyện của chùa. 
“ em phải đến đó!” Đôi mắt cô ấy rợm buồn 
“ thật sự không có ai ở chùa, chị về đi ạ!” Tôi cố gắng khuyên bảo. 
“ vâng” cuối cùng cô ấy cũng gật đầu. 
Cô ấy đi được vài bước thì dừng lại ôm lấy bụng mình và tìm chỗ ngồi xuống. Tôi vội vàng hỏi thẳm thì thấy mặt cô ấy tím tái. 
“ có chuyện gì vậy?” Tôi sợ xanh mặt 
' em.... Em hình như sắp sinh rồi!” Mặt cô ấy đau khổ đến tốt cùng. 
“ vậy, vậy, vậy phải làm sao!” Tôi rất bối rối không biết bản thân nên làm gì. 
‘ đến nương nhờ cửa phật, em sẽ gọi điện thoại kêu cấp cứu” cô ấy vừa nói vừa lấy điện thoại ra. 
Tôi thấy cô ấy đã gọi xe cấp cứu, tôi liền móc điện thoại ra gọi cho ba mình, nhưng điện thoại tôi vẫn không có sóng, tôi nhìn cô ấy với ánh mắt đầy hoài nghi, cô ấy là người hay quỷ. 
Lúc này cô ấy phát hiện ánh mắt của tôi và liền đưa điện thoại cho tôi, tôi xác định được là điện thoại cô ấy có sóng. Tôi vội vàng gọi cho ba, nhưng ba tôi không bắt máy. 
‘chị ơi, giúp em!” Cô ấy đau khổ không ngừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3733474/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.