"Canh giữ cho tốt, đừng để người khác tiến vào."
Lúc đưa Diệp Thê vào doanh trướng của mình nghỉ ngơi, Thẩm Tương Uyên không quên dặn dò thủ vệ.
Diệp Thê đi phía sau chàng có cảm giác bản thân mình như cáo mượn oai hùm, nghịch ngợm nháy mắt với chàng: "Uyên nhi thật là uy vũ."
Trong doanh trướng trang trí vô cùng đơn giản, chỉ có một cái bàn dài lót da thú, phía trên xếp rất nhiều quyển trục và bản đồ, bên cạnh là hộp để con dấu.
Không làm việc thừa thãi, đi thẳng vào trọng tâm, nam nhân kéo nàng ngồi lên bàn, bụng dưới Diệp Thê hiện tại vô cùng khó chịu, thân thể mềm nhũn, chẳng có chút sức lực nào cả, ngoan ngoãn dựa vào ngực chàng.
"Ta lúc nào cũng uy vũ cả." Thẩm Tương Uyên hừ hừ vài tiếng, chàng vừa mới ăn no giờ lại đói cồn cào, xuyên qua lớp áo mỏng manh, ấn bóp người trước mặt, "Đau không?"
"Ưm..." Chàng không biết xấu hổ hay sao còn hỏi, Diệp Thê thầm oán trách, nhẹ nhàng gật gật đầu.
Lực tay của chàng rất lớn, đầu v* sưng to bị trêu đùa như có như qua lớp vải mong manh vừa nhói vừa tê dại, chàng lại ấn một cái, Diệp Thê theo bản rang co người lại, khẽ ngâm nga.
"Để ta xem xem." Đáy mắt chàng sáng dực không hề che giấu chút nào sự thèm muốn, Thẩm Tương Uyên lại lần mở tung cổ áo của nàng ra, hai bầu ngực trắng sữa, đầy đặn cứ thể trần trụi trước mắt.
Trắng trong, mềm mại như bơ sữa lại đàn hồi vô cùng tốt, do lực kéo áo quá mạnh đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-tham-tuong-uyen/1014404/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.