Xuân đi thu đến, hàng cây phong ven đường Đế Kinh đều nhuộm một màu đỏ rực tựa ráng chiều. Lúc này, đường kim cuối cùng trên bộ giá y của nàng ấy cũng vừa hạ xuống.
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng ấy vẫn muốn tự tay thêu nên bộ xiêm y này. Câu chuyện mà thuở bé nàng từng lén mộng tưởng nay đã trở thành sự thực. Đến khi ngón tay khẽ chạm lên đôi uyên ương tinh xảo trên vải, nàng vẫn không dám tin đây là thật.
Thì ra ngoài kia, nơi xa xôi rộng lớn hơn, còn có biết bao câu chuyện nàng ấy chưa từng nghe qua. Nàng ấy có thể cả đời ngồi dưới gốc cây, lặng lẽ nghe A Hoán kể chuyện, hoặc cũng có thể cùng huynh ấy tự mình đi khắp chốn để nhìn ngắm thế gian.
Chỉ cần nghĩ đến điều này, nàng ấy không kìm được mà lấy tay che miệng, lén lút cười thành tiếng.
"Lại đang lén vui chuyện gì thế?"
Phù tiểu nương tử vừa hái được một ít hoa quế, vừa cười vừa trêu chọc Giang Oanh Nguyệt.
"Ngươi thành thân rồi, cũng là phu nhân Giang gia, danh phận hai ta chẳng phải giống nhau rồi sao?"
"Vậy ta thay Giang phu nhân tính toán sổ sách, có phải là danh chính ngôn thuận không?"
Giang Oanh Nguyệt hừ nhẹ một tiếng.
"Hay là Giang phu nhân của chúng ta muốn đích thân kiểm kê chi tiêu tháng này?"
"Ta không xem đâu! Trước đây trong nhà cũng dạy ta mấy thứ này, nhưng cứ nhìn sổ sách một lát là ta lại muốn đi gặp Chu Công rồi."
Phủ tiểu nương tử cẩn thận tách từng nhánh hoa quế nhỏ, chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-thai-pho-giang-ham-ngu/5056442/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.