Tiết Vân Chu từ lúc xuyên qua tới giờ chưa từng siêng năng chăm chỉ như vậy, vài ngày tiếp theo đều kiểm tra tài sản của mình, tuy rằng vàng bạc châu báu không phải đồ giả, nhưng khoản mục một cửa hàng khác cũng xuất hiện những vấn đề tương tự, trong đó dễ nhìn ra nhất là không biết số lượng lớn ngân lượng đã thất thoát đi đâu.
Lần trước y không nghĩ nhiều, chỉ nhất thời tức giận chạy đến cửa tiệm tơ lụa muốn hỏi rõ ràng, không ngờ trong đó còn nhiều điểm đáng ngờ hơn, lại nghĩ đến lão già Tiết Trùng kia nham hiểm xảo quyệt, y cảm thấy trong chuyện này nhất định có bí mật không muốn để ai biết.
Lúc này y nên kiềm chế trước đã, tránh rút dây động rừng làm cho Tiết Trùng nghi ngờ, giả bộ như không biết gì cả, lén phái người quan sát cửa tiệm đó một phen.
Mà Lý chưởng quỹ bị hắn dọa mất mật lập tức đến Hầu phủ báo việc này cho Tiết Trùng.
Tiết Trùng nghe nói Tiết Vân Chu quan tâm đến việc làm ăn của cửa hàng cảm thấy bất ngờ, nhưng dù sao hắn cũng không phải Lý chưởng quỹ, hơn nữa tự nhận bản thân hiểu rất rõ y, bởi vậy trong lòng cực kì bình tĩnh, chỉ gật đầu lạnh nhạt nói: "Ta biết rồi."
Đợi Lý chưởng quầy đi rồi, Tiết Trùng gọi tâm phúc vào, bảo hắn chú ý chuyện này một chút: "Có động tĩnh gì lập tức báo cho ta."
Tâm phúc nhận lệnh rời đi, sau đó vài ngày đều sóng yên biển lặng, Tiết Trùng nghe nói Tiết Vân Chu không tiếp tục tra nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nhiep-chinh-vuong/571431/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.