Vân Sâm giật mình thấy mình đang đứng giữa ngã tư đường rộng lớn.
Hai bên đường là những dãy nhà cao tầng san sát nhau, trên đường lớn xe cộ tấp nập, người người nhộn nhịp, có người vui vẻ mỉm cười, cũng có người ủ rũ, hoặc là mệt mỏi buồn ngủ, mọi người đa hình vạn trạng đi lướt qua Vân Sâm.
Bỗng có một người đâm sầm về phía cô, Vân Sâm vô thức giơ tay lên ngăn cản, nhưng lại phát hiện đối phương tiếp tục đi xuyên qua người cô.
Đây chỉ là ảo ảnh trong ký ức mà thôi.
Cô nhìn xung quanh, trước kia nơi này là một thành phố cực kỳ phồn hoa, nam thanh nữ tú tấp nập ra vào tòa cao ốc làm bằng kính, mỗi người đều đeo một chiếc thẻ nhân viên, cả người đều toát ra vẻ ưu tú.
Đột nhiên, cảnh tượng xung quanh thay đổi.
Toàn bộ kiến trúc, xe cộ, con người đều trở thành những đường cong mờ ảo, nhưng cô lại có thể nhìn rõ.
Góc nhìn của cô thật kỳ lạ, giống như nhìn từ trên cao xuống có thể cảm nhận được mỗi một góc nhỏ của thành phố.
Sáng sớm, người trong hẻm ra giếng múc nước, có người vội vàng mang giày, vừa cài nút vừa quay vào bên trong tạm biệt người nhà: “Sao mẹ không gọi con dậy, con sắp trễ giờ làm rồi đây!”
Người phụ nữ bên cạnh giếng đang giặt quần áo, làu bàu nói: “Thấy hôm qua con về nhà muộn như thế, muốn để con ngủ thêm một lúc… Này, ăn sáng đã chứ, mẹ đã nấu cháo cho con rồi…”
“Không ăn, không ăn nữa, con đi mua cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147700/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.