Khi Cô Bà cho rằng cô gái chuẩn bị đáp lại, trong lòng vẫn đang mừng thầm thì đối phương vẫn tiếp tục cưa dây leo, còn rất nghiêm túc và chuyên tâm.
Vân Sâm không thèm để ý đến Cô Bà.
Những lời Cô Bà vừa nói chính xác là những lời bàn tán mà chính tai cô đã từng nghe qua.
Loại ma quỷ này có năng lực gì, không rõ chúng biết được những chuyện này ở đâu, còn có thể nhìn thấu lòng người và đọc được ký ức của con người hay sao?
Vân Sâm cảm thấy hơi khó hiểu.
Loại ma quỷ này tồn tại làm con người hoàn toàn không thể hiểu được đầu óc của chúng. Năng lực mà chúng có được cực kỳ quái dị, thế nhưng hình như cũng không làm con người cảm thấy kinh ngạc mấy.
Cho dù là nam hay nữ cũng có thể đem ra bàn tán, bọn họ luôn thích suy đoán những câu chuyện của người khác.
Những thứ bọn họ nói đều là giả.
Lúc đó giữa mẹ và chú Mạnh không có gì cả, chú Mạnh không giỏi biểu đạt nhưng lại coi mình như người nhà, chỉ là người nhà của ông ấy bị ảnh hưởng bởi những lời bịa đặt ở Trung Châu cho nên không thích mẹ con cô.
Nhưng mẹ lại nói chú Mạnh chăm sóc hai mẹ con cô như vậy, là bởi vì Hạ Phong Niên đã giúp đỡ chú ấy rất nhiều.
Cô nghe chú Mạnh đã tự mình hứa hẹn: Lúc Hạ Phong Niên không có ở đây, Mạnh Nhiên Lâm ông đây sẽ thay thế Hạ Phong Niên, sẽ luôn quan tâm chăm sóc hai mẹ con Vân Trung Thư như bảo bối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147699/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.