Ánh mắt Bùi Trác khôi phục đôi chút tỉnh táo, nghe Lê Ngưng đắc ý cười nói: "Đừng tưởng rằng chàng nói yêu ta, những chuyện trước kia làm với ta có thể bỏ qua hết."
Lê Ngưng bắt đầu lật lại sổ sách cũ, kể ra từng chuyện hắn đã làm khiến nàng tức giận.
Thực ra nàng không nhớ rõ lắm, chỉ có một vài chuyện khiến nàng ấn tượng sâu sắc, nhưng những chuyện này đều có một điểm chung - Bùi Trác cố tình gây sự với nàng.
Cho dù Lê Ngưng âm thầm so tài cao thấp với hắn, một khi Bùi Trác biết được, hắn sẽ dốc toàn lực, dường như rất sợ thua nàng.
Bùi Trác im lặng hồi lâu, không nói một lời nào nghe nàng nói hết, ánh mắt khó hiểu.
Lê Ngưng nói xong, trong lòng cảm thấy sảng khoái, nàng hiếm khi thấy Bùi Trác buồn bực như vậy, không nhịn được cười thành tiếng.
Tiếng cười của nàng vui vẻ, đến mức vai cũng run lên.
Có lẽ nàng quên mất mình vẫn đang ngồi trên người Bùi Trác, nhất cử nhất động đều sẽ ảnh hưởng đến phản ứng của người bên dưới.
Bùi Trác ánh mắt sâu thẳm, khàn giọng nói: "Nếu Quận chúa đã hả giận, chúng ta có thể tiếp tục không?"
Tiếp tục?
Vậy chẳng phải quá dễ dàng cho hắn sao.
"Bùi Trác." Lê Ngưng không chút kiêng dè nói, "Chàng nằm mơ đi."
Cách trả thù Bùi Trác này, theo Lê Ngưng, còn giày vò hắn hơn bất kỳ cách nào khác.
Bùi Trác im lặng nhìn nàng một lát, bỗng nhiên thẳng người dậy.
Lê Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3736552/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.