Mấy cuốn sách nhỏ này đều rất mỏng, nếu bên trong là chữ thì chưa đến nửa canh giờ đã có thể xem hết, nhưng nhìn tên sách thì có vẻ bên trong là tranh vẽ.
Bùi Trác cụp mắt xuống, mở cuốn sách trên cùng ra xem.
Hình vẽ trên sách chỉ là để minh họa cho một số động tác, không hề cụ thể.
Bùi Trác không xem kỹ, sau khi xem trang đầu tiên đã hiểu đó là thứ gì, một tay cầm gáy sách, tay kia ấn cong thân sách, ngón cái ấn vào mép sách rồi từ từ lướt qua, cuốn sách nhỏ cứ thế lật từng trang một trước mắt.
Những trang sách đang lật giở dừng lại ở một trang nào đó, điểm khác biệt của trang này là nó bị gập một góc nhỏ.
Bùi Trác nhìn hình vẽ trên trang này, ánh mắt khẽ động.
Không biết Lê Ngưng là vừa hay xem đến đây nên làm dấu, hay là vì trang này có ý nghĩa đặc biệt với nàng nên mới để lại dấu hiệu.
Rốt cuộc là cái nào, có lẽ chỉ có hỏi Lê Ngưng mới biết được.
Gập cuốn sách nhỏ lại, Bùi Trác không khỏi bật cười.
Lê Ngưng mỗi khi thân mật với hắn đều khó giấu được vẻ e thẹn, chỉ khi tình nồng ý đậm mới chủ động ôm chặt lấy hắn.
Hắn gần như có thể tưởng tượng ra Lê Ngưng vừa đỏ mặt vừa không nhịn được tò mò xem tiếp.
Nếu để nàng biết hắn phát hiện ra mấy cuốn sách nhỏ này, Lê Ngưng nhất định sẽ vừa xấu hổ vừa tức giận.
Bùi Trác đỡ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3736553/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.