Bởi vì vô tình gặp Hồ Ngọc Tiên, Quản ma ma quyết định nhắc nhở Hồ Ngọc Nhu liền vào sáng hôm sau. một là dò ý cô có muốn chuẩn bị nha hoàn thông phòng hay không, hai là việc Hồ Ngọc Tiên ở mãi nhà anh rể không hay, sang năm là đến tuổi cập kê, đủ tuổi xuất giá rồi.
Nghe xong chuyện thứ nhất, Hồ Ngọc Nhu lắc đầu cười, bảo: "Ma ma chớ bận tâm, không cần chuẩn bị nha hoàn thông phòng. Lão gia không phải kiểu người không ngắt hoa ven đường đâu."
Hai người đã ở bên nhau, tuy chưa tròn năm, nhưng cô tin tưởng tuyệt đối Chu Thừa Vũ. cô tin rằng, nếu Quản ma ma mở miệng đề cập với chàng, chẳng khác nào không tôn trọng tình cảm chàng dành cho mình.
yêu một người sâu sắc sẽ vô tình tỏa ra mùi vị hạnh phúc. Ngay khi Hồ Ngọc Nhu nói xong, khóe mắt và chân mày đều hiện lên niềm vui không thể che giấu, điều này khiến Quản ma ma đã sầu càng thêm sầu.
Tất nhiên bà nhìn ra Chu Thừa Vũ thích Hồ Ngọc Nhu, nhưng sự yêu thích của nam nhân có thể kéo dài được bao lâu. Hồ Ngọc Nhu rõ ràng đang rơi vào bể tình không tỉnh táo, Quản ma ma thực sự lo sốt vó, nhưng không biết phải làm sao.
Nhìn thấy vẻ mặt của bà, cô biết bà thật lòng đối đãi, nhưng có đôi khi chân thành quá mức dễ dàng sơ sẩy thành quá đáng. cô vội khuyên bảo: "Ma ma à, con nghiêm túc nói với ma ma: ma ma quan tâm con, con hiểu, nhưng ma ma không được làm chuyện gì giấu giếm con!"
Quả thật, vừa rồi bà có ý định thu xếp thay Hồ Ngọc Nhu. Nhưng thoắt cái, đối diện với vẻ mặt nghiêm túc của cô, bà lập tức bỏ đi ý định trong đầu. Thôi, bây giờ hạ nhân nhiều, bà ít làm việc, rảnh rỗi trông chừng lão gia là được.
Trong nhà, bà có thể trông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-chang-nam-phu-nay/970872/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.