Đều có bầu không khí lạnh lẽo nhưng vẫn khác với xe ngựa đằn trước, Chu Thừa Duệ và Tô thị đối diện nhau như giữa họ có ranh giới tàng hình và rạch ròi.
Chu Thừa Duệ ngồi im lặng và sầm mặt, không biết đang nghĩ gì. Còn Tô Thị thì chỉ lo tự đắm chìm trong hoàn cảnh xấu hổ bẽ bàng ban nãy, đến khi tự thoát ly cảm xúc thì bắt gặp chồng mình thế này, không dám nói gì.
Hai vợ chồng im lặng suốt chặng đường. Đến nhà, hai người bước xuống xe, vừa khéo thấy cảnh Chu Thừa Vũ và Hồ Ngọc Nhu đi phía trước, nam cao lớn tuấn tú, nữ nhu mì dịu dàng, không biết nam cúi xuống thầm thì điều chi mà nữ khẽ cười khúc khích, hòa quyện với làn gió đêm vang xa.
Tiếng cười thánh thót, như thể thổi bay mọi buồn phiền tích tụ trong lòng người, người nghe bị hấp dẫn, không kìm được tăng tốc đuổi theo, như thể muốn nghe thêm một lần thôi cũng được.
Nhưng Chu Thừa Duệ không làm thế, hắn chỉ vừa đỡ Tô thị vừa ao ước trong lòng. Trời hôm nay lạnh, nước mưa hôm trước còn đọng lại, có vài chỗ kết băng.
hắn sợ bóng tối bao trùm, Tô thị sơ sẩy té ngã.
Còn Tô thị nghe tiếng cười chói tai cực kì.
Sao lại có một nữ nhân như ả trên đời! Lúc này ả không an ủi nam nhân của mình thì thôi, lại còn cười vui vẻ như vậy, rõ là vô tri. Nghĩ như vậy, nàng ta siết chặt tay Chu Thừa Duệ, sự sỉ nhục và xấu hổ ban nãy cũng tan biến. Đây là nam nhân chính nàng ta chọn, nàng vốn dĩ đã biết gia cảnh của chàng từ trước, bây giờ không thể tỏ ra ghét bỏ, mà nên ở bên cạnh chàng mới phải.
Nhận thấy cái siết tay, Chu Thừa Duệ nhìn sang.
Tô thị khẽ nói: "Phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-chang-nam-phu-nay/970854/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.