Mặc dù không biết bên trong hai hộp quà là gì, nhưng chúng đều có cùng kích thước, màu sắc và hoa văn. Vị tổ tông này cũng thật là, người đã già, nhưng vẫn hận đứa con thứ xuất, thù chuyện hoang đường năm xưa.
Còn may, với lớp cháu Tam phòng, bà giữ trạng thái không ghét nhưng cũng không thích.
Bữa tối trôi qua một cách bình yên.
Ăn tối xong, Lương Nguyệt Mai đề nghị đưa người Tam phòng về. Ngày trước cô ấychưa bao giờ sợ lão tổ tông, hiện nay lại có phong hào công chúa, cô càng không sợ. cô nói: "Tổ mẫu, tam đệ muội và tứ đệ muội vừa về đến Kinh Thành, tòa trạch bên kia còn chưa xử lý xong, huống chi tứ đệ muội đang có thai, cần về sớm nghỉ ngơi."
Lão tổ tôngnâng mí mắt, cuối cùng chịu liếc nhìn bụng Tô thị, thấy bụng hơi nhô, rồi hướng mắt về phía bụng Lương Nguyệt Mai.Trưởng tử của bà mất sớm, cháu đích tôn chớp mắt đã đến tuổi lập nghiệp, vậy mà dưới gối vẫn không con!
Bà thở dài, mất kiên nhẫn xua tay, "đi đi, hiếm lạ gì mấy người!"
nói đến cùng, Lương Nguyệt Mai là nữ nhân, bị người ta ghét bỏ ra mặt như vậymuốn chịu không nổi. Nhưng cô vẫn phải mỉm cười, tiễn tam phòng về.
Tô thị hiện đã làm lành với Chu Thừa Duên, nên tranh thủ lúc ra ngoài, nàng ta nhỏ giọng cảm ơn cô.
Lương Nguyệt Mai nghe thấy, không để bụng sự khó chịu của mình mà nhỏ giọng dặn dò lại Tô thị, "Tứ đệ đối xử với muộira sao, ai có mắt cũng thấy rõ, chỉ cần sau này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-chang-nam-phu-nay/970853/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.