Triển Thanh Viễn thấy Quý Vi Lương đeo khẩu trang cùng trợ lý của cô xuống taxi , anh cởi bỏ áo khoác , thời tiết lạnh giá như vậy mà bên trong chỉ mặc một chiếc áo sơ mi và một cái áo len , anh ta rùng mình một cái , sau đó xuống xe rồi chạy lại , vừa vặn bắt gặp Quý Vi Lương đang chuẩn bị vào nhà .
" Vi Lương . . . "
Giọng nói của Triển Thanh Viễn có chút tủi thân .
Quý Vi Lương thấy bộ dạng của anh ta thì ngơ ngác một chút , sau đó lạnh lùng mở cửa : “ Giữa chúng ta không có chuyện gì để nói . "
" Một lần cuối cùng . "
Trong ánh mắt của Triển Thanh Viễn lộ ra vài phần thỉnh cầu : " Vi Lương , chỉ vài phút thôi , em có thể cho anh một cơ hội để giải thích không ? "
" Không cần phải giải thích gì nữa , tôi biết rõ anh bị hãm hại , nhưng sự cố này cũng đã phơi bày tất cả vấn đề của chúng ta . "
Quý Vi Lương rũ mắt xuống và nói : “ Gia thế vẫn luôn là rào cản giữa hai chúng ta , trước kia là tôi cóc ghé ăn thịt thiên nga . "
" Bây giờ anh cũng là một chàng trai nghèo ! "
Triển Thanh Viễn cười toe toét : " Em xem , anh rất nghèo khổ , chỉ còn sáu trăm tệ trong người , nếu em không nuôi anh , anh sẽ chết cóng ở ngoài đường mất . "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-trai-nguoi-thuc-vat-cua-nam-chinh/2383385/chuong-46-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.