Chia tay bà chị xong thì tôi ghé qua quán điện tử dọn đồ. Đồ đạc của tôi mọi người đã giúp xếp gọn vào một góc để lấy phòng cho cậu nhân viên mới sinh hoạt. Cậu ta tỏ ra e ngại nhưng tôi nói đừng nghĩ ngợi gì nhiều, đồ của tôi có giá trị gì đâu, toàn quần áo cũ với chăn chiếu, tôi mà không nghèo quá thì quăng hết đống ấy vào sọt rác cũng được.
Cảnh chuyển nhà của sinh viên mỗi lần nghĩ lại thôi cũng thấy mệt hết người, có thể mô tả việc ấy trong ba từ thế này: khổ sở, lộn xộn và lếch thếch. Tôi đã trải qua tổng cộng tám lần mệt mỏi như vậy từ ngày bước chân ra đời lập nghiệp cho đến khi cuộc sống tạm gọi là ổn định.
Buổi tối hôm ấy cũng rất vất vả, may là chiếc xe của Vũ không biết kêu, chứ không chắc nó cũng đình công trước cái cách tôi bắt nó làm việc mất, bao nhiêu quần áo thì cố nhồi nhét hết vào thùng tôn đặt ở yên sau xe máy, ngoài ra, trên thùng tôn tôi còn cố đặt thêm một chiếc xô chứa những đồ kỷ niệm lặt vặt bên trong được buộc chặt dây cố định vào yên xe, hai móc xe thì tận dụng treo những cái mắc phơi quần áo và vài ba quyển sách đựng trong túi nilon, phía trước thì chèn cái chăn bông vào giữa hai chân rồi cố úp chặt cái chậu nhựa lên trên.
Kể ra thì mấy đồ lặt vặt như móc phơi quần áo và chậu nhựa để lại cũng được, nhưng tiếc rẻ nên tôi cố thồ về cho Vũ, hắn kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/from-hanoi/1405407/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.