Đến quán tìm thì không thấy người, gọi điện thì tôi không nghe máy, khỏi phải nói các bạn cũng biết là Lan đã trở nên hoảng hốt thế nào, một buổi tối say sưa như thường lệ xong, tôi vừa thả mình xuống giường và bắt đầu bồng bềnh mê man trong hơi rượu thì có tiếng báo tin nhắn từ điện thoại, quờ quạng trong bóng tối mấy phút thì tôi chạm được vào cái điện thoại, khi mở máy ra xem thì thấy tin nhắn dài như một bài văn của nàng.
Đấy là tin nhắn dài nhất tôi nhận được từ ngày bắt đầu sử dụng điện thoại đến nay, vì nó quá dài nên tổng đài phải tự động chia thành nhiều tin nhắn nhỏ, tôi không nhớ được số lượng bao nhiêu nhưng nội dung tổng thể thì vẫn nhớ gần hết, đại ý nàng viết thế này:
“Tớ nghe Trang miêu tả về cậu lúc này mà không dám tin Kiên ạ. Em ấy nói cậu đã trở thành một kẻ bỏ đi, gương mặt hốc hác với đầy râu ria lởm chởm, tóc tai bù xù, thân thể gầy gò lúc nào cũng nồng nặc mùi rượu.
Cậu biết tớ đau lòng thế nào khi nghe những thông tin ấy không?
Tớ không hiểu. Lẽ ra trong những ngày tháng cuối cùng này, cậu phải để lại những hình ảnh đẹp nhất trong tớ chứ?!
Bọn mình đều đã lớn cả rồi, lớn rồi thì phải hiểu là trong cuộc sống có nhiều chuyện mình phải học cách chấp nhận, đâu phải cái gì cũng theo đúng như mình mong muốn, mọi chuyện đâu phải cứ cố gắng là được đâu. Cậu đọc sách Phật cũng biết Phật dạy một trong những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/from-hanoi/1405406/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.