Chín rưỡi tối ngày hai mươi mốt tháng Ba, cuộc họp kín của các chỉ huy cấp cao trên tàu tiếp tục.
Đợt họp đầu, kéo dài từ sáu tới bảy giờ tối, chủ yếu chỉ xoay quanh việc tăng cường nguồn dự trữ cho tàu. Vấn đề này được Thượng tá Liên, chỉ huy hậu cần, nêu ra trước khi quyết định số lượng cần thiết cho chuyến diễn tập. Do năm nay không như mọi khi, Không Hạm đội 6 còn phải ghé lại kinh thành để tham gia cuộc duyệt binh sẽ tổ chức vào ngày ba mươi mốt, nên lương thực mang theo sẽ phải tăng khá nhiều. Tuy tổng số miệng ăn thực tế quá lắm cũng mới tới hàng trăm, nhưng ai cũng có sức ăn “như hạm đội”, nên phải tính toán lại khẩu phần từng người. Nếu không, có nguy cơ phía nhà bếp sẽ phải cắt bớt khẩu phần ăn lại.
Cuộc họp đầu diễn ra khá suôn sẻ, khi đa số mọi người đều ưu tiên cho vấn đề thực phẩm phải được tăng cường. Xem ra đối với yêu quái, chiếm số đông trong nhóm cần ăn mỗi ngày, thì bị cắt khẩu phần cũng giống như trừ nửa tháng lương vậy. Đau lắm!
– Vậy, bắt đầu phiên hai thôi.
Chễm chệ ngồi trên chiếc ngai cao đặt phía sau phòng, nằm gần sát vách tường, Giao Long cất giọng trầm trầm, tựa như vọng lại từ bốn bề hư không mà nói với các sĩ quan của mình. Nơi cô ngồi, sàn được nâng cao lên hẳn, so với phía dưới thì cũng cả thước có lẻ. Trong khi đó, tại hướng đối diện, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477660/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.