Tám giờ tối.
Ngồi trong phòng Mộc Ma, Viêm đang kẹt trong tình thế mà nó hoàn toàn không mong muốn. Hừm, hôm nay hơi bị nhiều tình thế không mong muốn rồi nhỉ?
Ngồi cùng một giường, Hồng Ma tay ẵm nhóc Thiên, tay chống xuống nệm, ánh mắt nghiêm nghị nhìn hai đứa nó. Dù trông mặt rõ ngầu, với ánh mắt nghiêm túc, miệng ngậm chặt và khí thế tỏa ngút trời, cái tướng ngồi khoanh chân với áo choàng xộc xệch và cơ thể nồng nặc mùi rượu đế khiến Viêm không thể nào không nhăn mặt. Thiết nghĩ, kỷ luật trên tàu cần phải siết lại, chứ nếu ai đó thấy một Phó Đô đốc say xỉn, mặt đỏ phừng phừng, áo trễ vai với đoạn đau da bó chặt cặp núi đôi to hơn đầu người kia thì chắc loạn mất! “Thi Hoàng” ở đâu khi nó cần cô ta nhất?
Cũng ngồi khoanh chân, nhưng với mái tóc ướt sũng vừa từ phòng tắm chung lên và bộ đồ ngủ hâm hấp hơi nước, chỉ gồm cái áo bà ba cách điệu tay ngắn và chiếc quần đùi vừa đến mắt cá kiểu Tây, Mộc Ma nhìn mẹ nó với thái độ không thể chán ngán hơn. Dù Viêm cũng mới tắm xong, nó đã lau khô tóc, không như con bạn kế bên để nguyên quả đầu và sừng còn ấm nóng ấy đi lên luôn. Lớp vải mỏng dính bết vào vai, lại thêm mấy lọn tóc đỏ ẩm nước, khiến nhỏ trông như cái “mồi” câu mấy tên ấu… cái gì đó mà Viêm không muốn nghĩ tới. Nhưng thực sự rất khó, khi nhìn thế nào thì nó vẫn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477658/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.