Trời đã sáng tỏ, Tuấn Khải chớp mắt tỉnh dậy. Ngó sang bên cạnh thấy thân ảnh nhỏ bé vẫn nằm an nhiên. Anh đột nhiên thấy mình thật vô liên sỉ. Lợi dụng bản thân cậu để làm thú vui cho anh. Tại sao anh có thể xấu xa như thế. Cho tới hiện tại, anh cũng không biết mình rốt cuộc nên mở lời thế nào
Tuấn Khải kéo Nguyên vào lòng. Dường như cảm nhận được hơi ấm từ người đối diện, Nguyên càng rúc vào lòng anh hơn
Nhìn thân ảnh nhỏ bé rúc trong lòng mình, càng lúc anh càng muốn mình trở nên quyết đoán hơn.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là cô gọi đến
- “Cậu hiện tại có ở Bắc Kinh không?”
Mặc dù đang ở Trùng Khánh, nhưng anh lại nói
- Chiều nay tôi sẽ ở Bắc Kinh
- “Vậy mấy giờ chiều nay cậu có thể gặp được tôi?”
- Hai giờ đi
- “Được”
Cô cúp máy, anh ngẩn ngơ nhìn điện thoại. Có vẻ cô đã học được cách cúp máy thần thánh của anh rồi
Cô nhắn tin cho anh địa điểm gặp mặt. Anh vội đứng dậy, chuẩn bị đồ đạc cùng đặt một vé máy bay gấp từ Trùng Khánh tới Bắc Kinh
Tuấn Khải vừa bước ra khỏi phòng thì Nguyên mở mắt, gương mặt ảm đạm liếc nhìn qua cửa sổ. Hình bóng anh trải dài trên mặt cỏ. Anh cũng không mang quá nhiều thứ đi, dường như việc gặp cô với anh là việc vô cùng quan trọng
Hai giờ chiều, cô ngồi trong quán cafe trước đây cô làm việc. Quán vắng vẻ, rèm che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-thien-duong-la-em/2096879/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.