Tử Kiệt biết Tuấn Khải đang nói thật lòng mình, trừ Vương Nguyên và Hoa Trân coi đó là diễn ra thì ai trong khán phòng này đều biết đó là thật.
Anh cũng theo Nguyên ra ngoài. Bóng dáng cậu cô quạnh trên hàng lang vắng người. Anh gọi với theo
- Nguyên
Cậu quay lại, nhận ra người quen liền lập tức mỉm cười, theo bản năng mà cúi chào
- Anh Kiệt
- Không vui sao?
Tử Kiệt cuối cùng cũng đuổi kịp cậu. Hai người đi dọc hành lang vừa đi vừa trò chuyện
- Em có gì mà phải không vui chứ anh Kiệt?
Tử Kiệt ngó ngang ngó dọc, xác định đám phóng viên không có bám theo, vẫn cẩn trọng dò xét một lượt
- Chuyện đó, em không quá để tâm chứ?
Câu nói mang hàm ý khá mơ hồ cho nên đám phóng viên có lén lút ghi âm được cũng không biết là hai người đang nói tới chuyện gì
Cậu liếc nhìn Tử Kiệt, anh xoay xoay cái đầu hướng vào bên trong bữa tiệc. Nguyên hiểu được liền khẽ cười
- Không phải chỉ là đóng kịch thôi à, anh lo em có chuyện gì? Em thì có chuyện gì xảy ra chứ?
Tử Kiệt thở dài
- Chuyện này vẫn là nên để người trong cuộc tự giải quyết với nhau. Anh không có quyền can dự quá nhiều. Nguyên, anh chỉ khuyên em một câu thôi, đừng quá để tâm nhiều. Cuộc đời này còn dài mà, cũng còn rất nhiều người tốt. Chúng ta vĩnh viễn mãi là anh em một nhà
Tử Kiệt vỗ vai Vương Nguyên, lắc mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-thien-duong-la-em/2096878/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.