Việc Ngụy Vô Tiện tỉnh lại là hai ngày sau, cơ thể hắn tự hồi phục những vết thương, cơn sốt cũng tự khắc mà hạ xuống. Hắn bước xuống giường, vươn vai một cái vặn mình một hai cái mở cửa phòng cho thông thoáng rửa mặt sạch sẽ, mới bước ra ngoài.
"Mọi người đâu hết rồi nhỉ?" Ngụy Vô Tiện lầm bầm.
Hắn đi dạo khắp Vân Thâm Bất Tri Xứ, bước chân dừng lại ở giảng đường.Hành lễ từ đằng xa với Lam Khải Nhân, nhìn ông gật đầu mới tìm kiếm bóng dáng Lam Trạm. Y vẫn ngồi trong lớp, tư thế đoan trang, nghiêm chỉnh học hành.
Trong đầu phân vân giữa việc ăn trước hay vào lớp trước, mà cái chân đã nhanh hơn cái não bước vào chỗ của mình mà ngồi trước con mắt ngạc nhiên của toàn thiên hạ.
Chắc là mình chỉ ngủ qua ngày thôi nhỉ?
"Lam tiên sinh, thứ lỗi tiểu bối Ngụy Anh đến trễ" Hắn cũng quay sang hành lễ với Trạch Vu Quân và Hàm Quang Quân.
"Cuối giờ học gặp ta"
"???"
Lam lão đầu lại tiếp tục giảng bài, Ngụy Vô Tiện ngồi ngây ngốc có chút xuất thần nhớ bộ dáng của mình lúc xuất thần gặp Lam Dực tiền bối.
Sao lại là bộ dáng của Di Lăng Lão Tổ? rốt cuộc mình bỏ lỡ cái gì?
Đầu óc có chút trống rỗng, hắn một tay gác cằm, thổi nhẹ sợi tóc mai đang xỏa trước mặt, đôi mắt lại vô thức nhìn sang Lam Vong Cơ y cũng đang nhìn mình, hắn mỉm cười nhe răng thỏ một chút.
Chợt có cảm giác có người khều chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanboy-cua-ham-quang-quan/2427894/chuong-8.html