Ám Dạ Ma hoàng, lãnh huyết tà mị. Là một bộ truyện ngược tâm khiến người đọc phải rơi nước mắt vô số lần qua từng chương truyện hay từng lời văn sâu sắc. Y là bạn đời của hắn, nhu nhược, si tình. Muốn rời bỏ, nhưng số phận cứ trói buộc, ràng buộc hai người. Lại cứ phải dây dưa với nhau mù quáng, rồi để lại hơi chút của đối phương mà biệt ly. Họ yêu nhau, nhưng hết lần này đến lần khác chẳng nhận ra đối phương vô cùng yêu mình, cứ ngỡ đối phương ghét mình, nhưng chỉ là cái biểu hiện ở bề ngoài mà thôi, nào biết được trái tim họ yêu ta hay căm ghét ta?
Người nói trọn đời trọn kiếp yêu ta, nhưng thực ra lại không thể làm được điều đó, vì cả hai ta là nam nhân, không thể nào cứ ràng buộc với nhau mãi như thế. Yêu người, người có yêu ta? Yêu bản thân ta, hay là yêu thân xác ta? Dư vị của đối phương vẫn còn in sâu vào trong trái tim của cả hai người, cứ ngỡ là gặp quả báo nhân, vì số phận trớ trêu đem ra cợt nhả mà cứ vờn nhau. Đau khổ tận tâm thương sầu ác cảm, ta và người, mãi mãi chẳng đến được với nhau, rồi cũng có ngày xa nhau và không dính dáng đến nhau như bản thân ta dối trá mà mong muốn.