Nếu trong ngày đại thọ tám mươi tuổi của Cố lão gia, cô không có những mưu đồ hại người, có phải những người trong nhà vẫn coi cô là một công chúa nhỏ cần được yêu thương không?
Nếu như, nếu như, nếu nhiều chuyện như vậy chưa từng diễn ra… nhưng bây giờ đã không thể nào quay lại như lúc xưa nữa rồi, mà kết cục của cô chính là do cô tự chuốc lấy.
Có một số việc, lúc tỉnh lại thì đã quá muộn, càng không có cơ hội để bù đắp những lỗi lầm của mình.
Đã như vậy, những chuyện mà cô đã tự mình gây nên, tự cô hãy đặt cho nó một dấu chấm hết hoàn chỉnh đi.
Cô biết một chỗ trưa ngày 16 tháng một Chu Tịnh sẽ đến, lúc cô ta đi vào nhà, còn cười khanh khách mở cửa cho cô.
Cô và Chu Tịnh trò chuyện một chút như thường ngày, một lát sau, Chu Tịnh đã thở không nổi.
Thạch tín rất mạnh, chỉ trong vòng một tiếng, sẽ mất mạng.
ChuTịnh dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Tần Chỉ Ái, mà cô lại dùng ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ để đối mặt với Chu Tịnh.
ChuTịnh muốn gọi điện thoại báo cảnh sát, điện thoại bị cô cúp máy, ngay cả điện thoại di động cũng bị cô giật lại.
Mãi cho đến khi Chu Tịnh chết, cô đều không lên tiếng.
Đợi đến khi Chu Tịnh nằm co quắp trên sàn nhà bất động, cô mới đi đến chỗ cô ta, nhẹ nhàng để tay trước mũi cô ta, sau khi xác định cô ta đã chết rồi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020067/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.