Hứa Ôn Noãn nghe những lời nói của Lục Bán Thành mà sợ ngây người, không có phản ứng.
Mãi đến khi Lục Bán Thành nói: “Đương nhiên, không cần em trả lời ngay bây giờ, em có thể về nhà cân nhắc cho thật kỹ”, Hứa Ôn Noãn mới hoàn hồn, nhìn Lục Bán Thành, khẽ gật đầu, không nói gì mà bước vào thang máy.
......
Lúc nhớ lại những câu nói kia của Lục Bán Thành, Hứa Ôn Noãn xoa xoa trán, không thèm nghĩ đến chuyện lúc mẹ cô gọi điện thoại cho cô mà trở mình, nằm trên giường, nhắm mắt lại.
“Hứa Ôn Noãn, con đừng có mà giả vờ ngủ, hôm nay mẹ của Ngô Hạo lại gọi điện thoại đến cho mẹ, hỏi con lại một lần nữa con thật sự không muốn gả cho Ngô Hạo sao?” mẹ Hứa không có được câu trả lời của cô, lại đập cửa ầm ầm.
“Được rồi, con gái muốn gả thì không gả, bà cứ ép con làm gì? Nó và Ngô Hạo đi đến nước này nó là người đau khổ nhất rồi!” Ba Hứa thấy không hợp mắt, liền ngăn bà.
“ Nhưng mà chúng ta lấy sính lễ nhà người ta rồi, là một triệu nhân dân tệ đó, ông có tiền trả không, bây giờ còn lại cái gì chứ hả?”
“Không phải còn nhà sao? Nhà còn quan trọng hơn con gái của chúng ta sao?”
“Nhưng chúng ta khổ cực cả đời mới có thể kiếm đủ tiền mua một căn nhà, tiết kiệm từng đồng từng cắc ba mươi năm, vất vả lắm mới có thể trả hết nợ cho ngân hàng, bây giờ có thể nói bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020068/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.