Cô vốn định rời đi nhưng lại trốn trong nhà vệ sinh, đến khi Chu Tịnh đi rồi, cô mới lặng lẽ vào phòng làm việc tìm kiếm một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm ra lọ thuốc kia.
Cô sợ bứt dây động rừng, lặng lẽ dùng khăn giấy lấy một ít thuốc bột trong đó ra cho một người bạn học y xem.
Đêm đó, cô nhận được tin nhắn của người bạn kia, là thạch tín.
Thì ra Chu Tịnh muốn dùng thạch tín để đầu độc Cố Dư Sinh trong chính hôn lễ của anh ấy!
Cô muốn ở cùng Cố Dư Sinh, muốn có được Cố Dư Sinh, vì vậy mà không từ thủ đoạn nào làm hại Tần Chỉ Ái, nhưng cô lại chưa bao giờ nghĩ đến những chuyện này lại càng làm hại Cố Dư Sinh.
Gần đây nhất cô lúc nào cũng nghĩ những chuyện gần đây nhất tại sao lại xảy ra theo chiều hướng này?
Mãi đến đêm hôm đó cô mới biết, cô đối với Chu Tịnh thực chất chỉ là một quân cờ, một công cụ để kiếm tiền.
Cô coi Chu Tịnh như một người bạn tốt, vậy mà Chu Tịnh lại… coi cô như một kẻ ngu si.
Chuyện này thật sự quá buồn cười, khiến người ta khó tiếp nhận được, càng không muốn tiếp thu…
Cô không trách bất cứ ai, mọi chuyện đến nước này đều là do cô tự chuốc lấy, là cô quá tin tưởng Chu Tịnh, cô ta bày ra một trò, cô liền nghe theo một trò.
Cô cho rằng đây chính là đường sống, ai biết đâu rằng lại tự mình chui vào tử lộ.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020065/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.