Cố Dư Sinh thật sự ngủ thiếp đi, có điều mấy phút sau liền tỉnh lại,chỉ là hắn không muốn mở mắt ra, cũng không biết đã trôi qua bao lâu,quản gia lại gọi hắn đi ăn cơm trưa.
Hắn từ từ mở mắt, lại nằm thêm một chút, mới đứng lên đi xuống lầu.
Đã ăn cơm trưa xong, cơn buồn ngủ lại đánh úp tới, hắn quay về phòngngủ chính, lúc hắn ở trong phòng thay đồ tìm áo ngủ, hắn lại theo thóiquen liếc qua ô thứ hai của tủ, mi tâm tuấn tú lại chậm rãi nhíu lại,vốn muốn tìm áo ngủ nhưng lại rụt tay về, cất bước đi đến trước tủ.
Bởi vì muốn Tiểu Phiền Toái dùng đồ hắn tặng mà hầu như mỗi ngày hằn đều bày món quà đó trong ô tủ vuông đó một cách chỉnh tề.
Hầu như mỗi ngày hắn nhìn lại đều thấy món quà đó đều ở vị trí ban đầu.
Nhưng hôm nay lại không phải như vậy, những thứ hắn tặng Tiểu Phiền Toái kia rõ ràng có người đụng tới.
Cố Dư Sinh mím môi, đưa tay lật qua lật lại những món quà đó kiểmtra, quả nhiên hộp Chanel phía dưới cùng lại trống không, trong đó làchiếc túi phiên bản giới hạn do hắn cố ý chọn cho cô.
Tiểu Phiền Toái… đã dùng đồ mà hắn tặng?
Nếu trước đây hắn chưa biết Tiểu Phiền Toái là Lương Đậu Khấu giả, Cố Dư Sinh nghĩ lúc này tâm tình của mình nhất định sẽ rất kích động, rấtvui mừng.
Nhưng giờ phút này hắn không những chẳng có chút hài lòng mà trái lại trong ngực còn có một loại dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019262/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.